MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 341

quyết định lén lút trốn biệt, mất tích tầm chục ngày, chờ cơn giận của Giang
Trừng trôi qua mới dám xuất hiện trước mặt hắn ta, giao Tử Điện cho thuộc
hạ tâm phúc của Giang Trừng, cứ vậy mà đi. Cậu đi một lèo thẳng đến một
toà thành nhỏ ở Thanh Hà, tìm kiếm địa điểm săn đêm kế tiếp, nghỉ tạm
trong nhà trọ ở một toà thành nhỏ, vào buổi tối một ngày nọ, đột nhiên
nghe thấy tiếng đập cửa.

Lúc đó cậu đang gánh pháp quyết, còn chưa nghỉ ngơi, vừa nghe tiếng

đập cửa liền bắt đầu cảnh giác. Ngoài cửa không có bóng người, quát hỏi là
ai, cũng không thấy trả lời. Phớt lờ đi, qua một hồi sau, lại có người đập
cửa.

Kim Lăng liền leo khỏi cửa sổ, đi vòng qua, từ dưới lầu đi lên, định đánh

bất ngờ từ sau lưng, để coi rốt cuộc là tên nào ở ngoài cửa quấy rối lúc nửa
đêm. Ai ngờ cậu lặng lẽ trông coi một hồi, vẫn không thấy bất cứ ai đến
trước cửa phòng mình.

Cậu để ý chuyện này, nguyên đêm không nghỉ, đêm đó lại không xảy ra

việc gì nữa. Nhưng mà vẫn nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt. Sáng sớm hôm
sau, lại bị tiếng thét chói tai trước cửa làm giật mình. Kim Lăng đạp cửa mà
ra, bàn chân giẫm vào một vũng máu, có thứ gì đó từ trên cửa rớt xuống,
Kim Lăng tránh ra sau, lúc này mới không bị nện trúng.

Một con mèo đen!

Không biết vào lúc nào, có kẻ đính xác mèo chết lên trên cửa của cậu,

tiếng nước nhỏ giọt mà cậu nghe thấy lúc nửa đêm, chính là máu của con
mèo này nhỏ xuống.

Kim Lăng nói: "Đổi sang mấy phòng trọ khác thì bình thường được vài

hôm, sau đâu lại vào đấy, ta bèn chủ động truy kích, nghe thấy chỗ nào có
xác mèo chết không rõ nguyên nhân, ta liền đuổi tới, nhất định phải bắt cho
bằng được kẻ đang giở trò."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.