MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 505

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: "Hẳn là không nhớ rõ. Bằng không y còn

không thẹn quá hoá giận lăng trì mình luôn sao."

Lòng hắn vừa vui vì Lam Vong Cơ không nhớ rõ, vừa khá tiếc vì y

không nhớ rõ. Cứ như lặng lẽ làm một việc xấu, hay ăn vụng món gì đó, rồi
một thân một mình núp trong xó lén vui vẻ lén cười trộm. Không tự chủ
được, con mắt hắn lại nhìn chằm chằm vào môi Lam Vong Cơ.

Tuy hồi nào giờ khoé miệng chưa bao giờ cong lên, nhưng nhìn có vẻ rất

mềm mại, mà quả thật cũng rất mềm mại.

Ngụy Vô Tiện vô thức cắn môi, lại bắt đầu nghĩ vớ vẩn: "Cô Tô Lam thị

gia giáo nghiêm như thế, Lam Trạm lại là người hoàn toàn không hiểu tình
cảm, chắc chắn là trước giờ y chưa từng gần gũi với cô gái nào hết, lần này
phải làm sao đây, bị mình lấy mất lần đầu tiên rồi, mình có nên nói cho y
biết không? Nói không chừng hồi nào giờ y chưa từng nghĩ tới phương diện
kia... Không đúng!! Lần trước lúc y uống say, mình hỏi y 'có thích người
nào chưa', y trả lời là 'có'. Có khi nào đã hôn rồi không nhỉ? - không đúng
không đúng, dù là y có, thì với tính tình quen kiềm chế này của Lam Trạm,
chắc chắn cũng chưa từng hôn, thích nhưng dừng ở lễ*. Nói đến, không
chừng lúc đó y còn không hiểu rõ mình nói 'thích' là 'thích' thế nào..."

*gốc là [phát hồ tình chỉ hồ lễ] - là học thuyết của Khổng Tử, ý nôm na

là "nói chuyện tình yêu thì được, nhưng không thể vượt qua giới hạn của lễ
nghi."

Lam Vong Cơ tỉnh dậy đúng vào giờ Mão, sau khi bôi thuốc cho Ngụy

Vô Tiện xong, thì có người khẽ gõ cửa. Gõ ba cái rồi, tiếng của Lam Tư
Truy truyền tới: "Hàm Quang Quân, đều dậy cả rồi. Sắp đi chưa ạ?"

Lam Vong Cơ: "Chờ dưới lầu."

Mọi người ra khỏi thành, rồi mỗi người một ngả ngay dưới cổng thành.

Đám con cháu thế gia trước đây chẳng qua chỉ là quen mặt, tới nhà làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.