MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 551

Tần Tố: "Ta nói ngươi biết, để ngươi lại đi giết người diệt khẩu?"

Kim Quang Dao: "Nàng nói gì vậy chứ? Xem ra bị bệnh đến hồ đồ rồi,

nhạc phụ đã ra ngoài đi đây đó tu dưỡng, giờ ta cũng đưa ngươi đi, cùng
hưởng niềm hạnh phúc gia đình với nhạc phụ nhé."

Miệng thì nói muốn đưa Tần Tố đi tĩnh dưỡng, nhưng hắn lại đỡ Tần Tố

toàn thân không có chút sức bước vào trong lớp lớp màn che. Tiện người
giấy rón ra rón rén chui ra khỏi gầm bàn, tính tính giờ, hẳn là vẫn đủ, vậy là
đi vào theo.

Sau khi đi vào, hắn phát hiện, nơi vốn đặt một chiếc gương đồng lớn sát

đất, lại lộ ra một cánh cửa tối om.

Nhất định là Kim Quang Dao đã động tay động chân gì lên trên người vợ

hắn - hai mắt Tần Tố trợn trừng lên, vẫn còn đang rơi lệ, trơ mắt nhìn
chồng kéo mình vào một gian mật thất, nhưng không nói được lời nào,
cũng chẳng thể kêu la.

Ngụy Vô Tiện dán sát mặt đất bò vào theo, gương đồng lập tức khép lại

ngay sau đó, không chút tiếng động, nếu như là cơ quan đóng mở thì khi ấy
sẽ phát ra tiếng máy móc nặng nề. Kim Quang Dao nhẹ nhàng đặt Tần Tố
đến bên góc tường, vỗ tay hai lần, mật thất âm u sáng bừng lên, là do trản
đèn trên vách tường tự động cháy.

Này dường như là một gian phòng chứa báu vật.

Trên bức tường phía trước là một kệ sách, sách đóng buộc chỉ và trục

cuốn được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Hai bên bức tường đều là kệ chứa
bảo vật hình dạng khác nhau. Ngụy Vô Tiện lia mắt nhìn lướt qua, tờ giấy
ngừng lại.

Một ô vuông trong số đó, có đặt một thanh kiếm. Thanh kiếm này, hắn

hết sức quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.