MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 605

Chuyện tiếp theo, hắn có hơi mơ hồ, chỉ cảm thấy bốn phía hò hét loạn

lên, hết sức ồn ào, vô cùng xóc này. Tiếng vũ khí va vào nhau và linh lực
bùng nổ không ngơi.

Không biết qua bao lâu, mơ mơ hồ hồ, Ngụy Vô Tiện mở mắt ra, Lam

Vong Cơ ngự Tị Trần, hắn thì nằm trên lưng Lam Vong Cơ, trên nửa gương
mặt trắng như tuyết kia nhuộm đỏ máu tươi.

Cuối cùng thì vết thương nơi bụng cũng không còn đau lắm, Ngụy Vô

Tiện kêu lên: "... Lam Trạm."

Nhịp thở của Lam Vong Cơ không bình bình giống ngày thường, hơi lộ

vẻ dồn dập, tựa như do cõng hắn bôn ba quá lâu, giao thủ nhiều lần gây nên
vậy, nhưng giọng điệu đáp lại của y, lại vững vàng trước sau như một: "Ừ."

"ừ" xong rồi, như cảm thấy nên bổ sung thêm gì đó, y lại nói: "Ta ở đây."

Ngụy Vô Tiện thuận miệng kêu y một tiếng, không biết nên nói cái gì,

ngẫm nghĩ đôi lát, nói: "Năm đó chúng ta từng gặp một lần trên Hoa yến ở
đài Kim Lân, ngươi còn nhớ không?"

Lam Vong Cơ: "Chỉ có mỗi ngươi không nhớ."

Ngụy Vô Tiện: "Rồi rồi, trí nhớ ta không tốt. Ngươi nhớ là được rồi.

Ngươi lúc ấy, có phải có lời gì muốn nói với ta không?"

Mãi lâu sau, Lam Vong Cơ mới nói: "Có."

Thế nhưng, Ngụy Vô Tiện lại không hỏi y rốt cuộc muốn nói gì, bỗng

dưng hô: "Há!"

Lam Vong Cơ: "Làm sao."

Ngụy Vô Tiện: "Ta nhớ rồi, Lam Trạm. Giống như thế này. Ta... đúng là

đã từng cõng ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.