MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 62

trên cây, kêu khổ không thôi. Thấy có người đến, đột nhiên vui vẻ, nhưng
vừa nhìn thấy người đến lại là một tên điên, lập tức thất vọng. Phược tiên
võng này tuy mảnh nhưng vật liệu lại là hàng thượng đẳng, không gì phá
nổi, một khi bị trói, mặc ngươi là thần là người hay là yêu ma yêu tinh quỷ
quái gì cũng phải chịu khổ một phen. Trừ khi nó bị tiên khí đẳng cấp cao
hơn chém đứt. Đừng nói thả bọn họ xuống, chỉ sợ đây là thứ gì tên điên này
cũng không biết. Đang định thử kêu hắn tìm người giúp đỡ, bỗng có tiếng
rẽ cành đạp lá nhẹ nhàng tiến lại gần, một thiếu niên mang khinh sam nhạt
màu lướt ra khỏi rừng.

Giữa chân mày tiểu công tử này điểm một vết chu sa, đẹp đẽ nhưng cay

nghiệt, tuổi rất trẻ, gần như bằng Lam Tư Truy, vẫn còn là một hài tử choai
choai, lưng đeo ống đựng tên và một thanh trường kiếm kim quang lấp
lánh, tay cầm trường cung. Ngực áo thêu một đoá bạch mẫu đơn khí thế phi
phàm, kim tuyến lập loè ánh lên trong bóng đêm, đẹp đẽ đến vô lý.

Ngụy Vô Tiện thầm than một tiếng "lắm tiền!" - đây nhất định là vị công

tử nào đó của Lan Lăng Kim thị. Chỉ có nhà đó, mới lấy bạch mẫu đơn làm
gia văn, ví như quốc sắc, là vương trong loài hoa, và tự nâng mình lên
thành vương trong chúng tiên; Lấy chu sa điểm trán, ẩn ý: "Trí mở chí tỏ,
ánh đỏ chiếu đời".

*gốc là [khải trí minh chí, chu quang diệu thế] -

启智明志, 朱光耀世.

Chả biết biên cái kiểu gì nên thôi word by word luôn cho khoẻ =)))) mà
cũng dễ hiểu mà nhẻ =))))))))))

Tiểu công tử nọ vốn dựng cung muốn bắn, lại thấy trong phược tiên võng

là người, liền chuyển phắt sang vẻ không kiên nhẫn: "Lần nào cũng là mấy
tên ngu đần các ngươi. Trong ngọn núi này có hơn bốn trăm tấm phược tiên
võng, Thực Hồn thú còn chưa bắt được, đã bị đám các ngươi giẫm hư mười
mấy cái rồi!"

Ngụy Vô Tiện vẫn cứ nghĩ tới: "Lắm tiền!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.