MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 621

Bỗng nhiên, tiếng nói nhỏ của Lam Vong Cơ lạnh lùng đứng một bên

truyền tới: "Từ bỡn cợt."

Nàng chợt phản ứng, đây rõ ràng là lấy ý trong "Miên miên tư viễn đạo"

trêu chọc nàng mà, oán hận giậm chân nói: "Ai nhớ ngươi. Ngươi không
biết xấu hổ!"

*câu thơ trong bài "Ẩm mã trường thành quật hành" - tư trong đây là

[nhớ], miên man nhớ đường xa.

Có vài thiếu nữ không nhịn được cười, nhao nhao nói: "Ngụy Vô Tiện,

ngươi thiệt là chẳng biết xấu hổ nha!"

"Ta nói ngươi biết, nàng ấy là..."

Miên Miên lập tức kéo các nàng đi, nói: "Đi, đi! Không cho các ngươi

nói với hắn."

Ngụy Vô Tiện ở đằng sau hô: "Đi cũng được, để lại cho ta cái túi thơm

đi! Không để ý tới ta? Không cho? Không cho ta, ta sẽ tìm người khác hỏi
tên ngươi, dù sao thì cũng sẽ có người nói ta biết..."

Lời vẫn chưa hô xong, đằng trước vứt sang một chiếc túi thơm, không

nghiêng không lệch nện vào ngực hắn, Ngụy Vô Tiện làm bộ như đau tim
"Úi" một tiếng, quấn dây thắt túi thơm trên ngón tay quay vòng vòng, đi về
cạnh Lam Vong Cơ, vẫn vừa quay vừa cười. Thấy mặt mày Lam Vong Cơ
ngày càng nặng nề lạnh lẽo, hắn hỏi: "Sao vậy? Lại nhìn ta kiểu đó. Đúng
rồi, ban nãy tụi mình nói tới đâu nhỉ? Nói tiếp đi. Ta cõng ngươi, thế nào?"

Lam Vong Cơ lẳng lặng nhìn hắn: "Với ai ngươi cũng đều có hành động

phóng đãng tùy tiện như thế à."

Ngụy Vô Tiện ngẫm nghĩ đôi lát, nói: "Giống lắm hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.