MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 690

bố trí ở Kỳ Sơn hoàn toàn giải tán, chúng con cháu thế gia ai về nhà nấy,
người Ôn gia cũng tạm thời không truy cứu. Ngu phu nhân tóm cơ hội này
mắng mỏ Ngụy Vô Tiện một trận, lệnh hắn không được đi ra khỏi cửa lớn
Liên Hoa Ổ nửa bước, đến cả chèo thuyền dạo hồ cũng không cho. Thế là,
hắn chỉ đành phải ngày ngày bắn diều với một đám môn sinh, con cháu nhà
họ Giang.

*

无食果脯: nghĩa gốc đại khái là vậy, rất muốn biên thành "không được

tươi tắn" nhưng lại trật nghĩa Orz, đọc tới đọc lui cũng chẳng hiểu nổi, ban
nãy Tiện Tiện còn húp nguyên tô canh mà, ăn không vô tdn QAQ

*ti: tương tự một cơ quan, tổ chức

Một trò chơi dù vui, nhưng ngày nào cũng chơi sẽ thành ra chán ngắt,

bởi vậy, nửa tháng qua đi, hứng thú ngày càng phai nhạt. Ngụy Vô Tiện
chẳng còn hăng say nữa, tiện tay bắn đại, để Giang Trừng nắm hạng nhất
nhiều lần - điều mà xưa nay chưa thấy.

Ngày hôm đó, sau khi bắn xong một lượt cuối cùng, Ngụy Vô Tiện bắc

tay phải lên trên chân mày che nắng, nhìn ánh chiều tà khi mặt trời lặn, nói:
"Thu vào đi, đừng chơi nữa. Đi ăn cơm."

Giang Trừng: "Sao hôm nay sớm thế?"

Ngụy Vô Tiện vứt cung, ngồi bệt xuống đất, rầu rĩ nói: "Chán, không bắn

nữa. Ban nãy ai xếp cuối? Tự đi nhặt đi."

Một thiếu niên nói: "Đại sư huynh thiệt gian xảo, lần nào cũng bảo người

khác nhặt, vô lại như thế."

Ngụy Vô Tiện xua tay: "Ta cũng đâu còn cách nào. Ngu phu nhân không

cho ta ra ngoài mà, giờ bà ấy ở nhà, không chừng Kim Châu Ngân Châu
đang ở trong cái xó nào đó theo dõi ta, dự định tố cáo ta bất cứ khi nào có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.