MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 716

Giang Trừng mắt rưng rưng lệ nóng, hai tay hai chân run lẩy bẩy. Hồi

lâu, Ngụy Vô Tiện mới nói: "... Trước tiên không nên đi vào từ cửa."

Giang Trừng tùy tiện gật đầu. Hai người lặng yên không một tiếng động

chèo thuyền sang bờ bên kia. Bên ấy có một gốc liễu cổ thụ đứng trong đất
bùn ven bờ, thân cây to khỏe đổ nghiêng tà tà trên mặt hồ, cành lá buông
vào trong nước. Trước kia đám thiếu niên ở Liên Hoa Ổ thường theo thân
liễu này đi thẳng đến ngọn, ngồi ở đó câu cá.

Hai người dừng thuyền dưới những cành rủ xuống của gốc liễu cổ thụ

kia, nương theo bóng đêm cùng cành lá che chắn mà lên bờ.

Ngụy Vô Tiện thường hay lui tới chỗ tường đổ này, hắn níu Giang Trừng

lại, thấp giọng nói: "Bên này."

Giang Trừng trong lòng bây giờ vừa kinh vừa sợ, hầu như chẳng phân

được phương hướng, theo hắn bám tường mà đi, ẩn núp một đoạn rồi khẽ
khàng leo lên một đầu tường. Trên chỗ này có một hàng tượng thú, rất thích
hợp để nhìn lén. Trước nay đều là người ngoài lén vịn đầu tường nhìn bọn
họ bên trong, hôm nay lại là bọn hắn len lén nhìn trộm bên trong.

Ngụy Vô Tiện vươn cổ ra trông vào bên trong, lòng lập tức trĩu nặng.

Trên giáo trường Liên Hoa Ổ, đứng đầy một hàng lại một hàng người.

Những người này toàn bộ đều mặc áo bào viêm dương liệt nhật, vạt và

tay áo đều mang họa tiết hỏa diễm màu đỏ máu đến chướng mắt.

Ngoài đứng ra, còn có nằm. Tất cả những người nằm trên đất đều bị dồn

ra góc tây bắc đấu trường, lộn xộn chất chồng thành một đống. Một người
quay lưng về phía bọn hắn, cúi đầu tựa hồ đang rà soát đống người Giang
gia chẳng biết sống hay chết kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.