MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 785

chưa trừ ai nấy ốc còn không mang nổi mình ốc, tay Cô Tô Lam thị cũng
đừng có vươn quá dài."

Ngụy Vô Tiện thả lỏng nét mặt nói: "Không sai. Miễn giết đúng Ôn cẩu

là được, sao phải quản ta giết thế nào chứ? Lam Trạm ta biết ngươi nhìn ta
luôn không vừa mắt nhưng lúc này ngươi cũng đừng xoắn xuýt ta tà hay
không, bận tâm ta chính trực hay bất chính nữa."

Lam Vong Cơ nói: "Ta cũng không..."

Lời còn chưa dứt Ôn Triều trong góc phòng giật giật.

Ngụy Vô Tiện với Giang Trừng liếc nhau không hẹn mà cùng vòng qua

Lam Vong Cơ, vòng qua xác Ôn Trục Lưu bị tử điện treo lơ lửng, dừng lại
trước cái đầu trọc lốc đầm đìa máu của Ôn Triều.

Ôn Triều chậm rãi mở mắt ngắc ngoải, vừa mở mắt liền thấy hai khuôn

mặt đang từ trên nhìn xuống hắn.

Hai khuôn mặt này trẻ tuổi như nhau quen mắt như nhau đều đã từng bày

ra vẻ mặt hoặc tuyệt vọng hoặc thống khổ hoặc oán hận khắc cốt ghi tâm
trước mặt gã. Mà giây phút này mặt bọn họ trên cao nhìn xuống cũng như
nhau lạnh lùng cười khẩy giống nhau mắt lóe hàn quang.

Gã gào cũng không gào, trốn cũng không trốn, ngây ngây dại dại mà giơ

hai bàn tay không đủ mười ngón của mình lên bắt đầu chảy dãi.

Ngụy Vô Tiện xách áo choàng gã lên đá gã thành tư thế quỳ xuống

hướng về phía Vân Mộng. xxx* xương thịt cọ xát vào nhau khiến Ôn Triều
phát ra tiếng kêu đau a a thảm thiết trong trạm dịch trống rỗng đặc biệt chói
tai.

(*chỗ này cũng bị kiểm duyệt thành hai cái ô vuông)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.