MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 872

trong lòng hắn cảm thấy rất xấu hổ. Không chỉ cảm thấy người khác nhìn
hắn một cách tế nhị, mà chính hắn nhìn bản thân mình cũng cảm thấy tế
nhị. Không lâu sau thì xin rời khỏi gia tộc, thành công dễ dàng như trở bàn
tay.

Vì để cứu vãn mặt mũi mất đi, hắn khá anh dũng trong trận Xạ Nhật, sau

khi kết thúc cũng có thu hoạch, tự lập môn hộ, nương tựa dưới cờ Lan Lăng
Kim thị. Gia tộc phụ thuộc như vậy nhiều vô số kể, vốn tưởng rằng không
ai nhận ra hắn, nào ngờ Kim Quang Dao chỉ vội vã gặp hắn một lần lại nhớ
kỹ tên, tự lẫn gia tộc của hắn. Vẻ mặt Tô Thiệp không khỏi chậm hẳn lại.

*kiểu slowmotion như cô dâu 8 tuổi nhỉ :)))

Kim Quang Dao cười nói: "Đương nhiên là nhớ. Mời. Đi bên này."

Tô Thiệp lại liếc nhìn huynh đệ Lam thị bên kia, rồi cúi đầu vội vã vào

sảnh. Lam Hi Thần với Lam Vong Cơ đều không phải loại người soi mói
sau lưng, dù Tô Thiệp có khá nhiều chỗ để soi mói, bọn họ cũng không lắm
lời.

Nếu như màn Hoa yến mấy ngày trước là tiệc lớn Lan Lăng Kim thị mở

ra nhằm vào tất cả các gia tộc, thế thì lần này, chính là tiệc riêng chỉ mời
gia tộc thân thiết, thành viên nội bộ và gia tộc phụ thuộc.

Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ lần lượt ngồi vào vị trí, không tiện bàn

luận tiếp đề tài mới vừa rồi giữa bữa tiệc, Lam Vong Cơ lại trở về thái độ
bình thường - lạnh lẽo như băng. Qua sự sắp xếp của Kim Quang Dao, trên
chiếc án nhỏ trước mắt hai người đều không bày chén rượu, chỉ có chung
trà và vài đĩa đồ ăn nhỏ thanh thanh đạm đạm*. Cô Tô Lam thị không thích
uống rượu đã có tiếng gần xa, bởi vậy cũng không có ai tiến lên mời rượu,
một vùng thanh tịnh.

*gốc là thanh thanh sảng sảng, mà đó giờ chưa nghe nói tới thức ăn có

dính từ sảng.....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.