MA LỰC TÌNH YÊU - Trang 147

John, người đang vui thích cao độ bởi đôi tình nhân dại dột, không

nói gì thêm nữa và dĩ nhiên không phải do lời đe dọa của quý bà. Bà
ta hăm dọa sẽ đuổi việc ông ít nhất một lần một tuần, tuy vậy ông
vẫn làm thuê cho bà ta tính đến giờ đã được hai mươi năm rồi.
Nhưng những tên cướp đường đã khiến ông nghĩ đây có thể là một
mánh lới của bọn cướp để làm cho ông phải dừng lại.

Một cách thận trọng, ông ta hét lên, “Tôi không biết chính xác có

chuyện gì, quý bà Beecham”.

Amy rên lên, vì nhận ra cái tên đó. Abigail Beecham là quả phụ,

một quý bà già cỗi hay gắt gỏng, người có một công việc duy nhất
trong những ngày này là đào bới những lời đồn đại mới nhất để
cung cấp cho việc ngồi lê đôi mách. Bà ta chắc chắn là người tệ
nhất có thể đến vào lúc này và nếu bà ta tình cờ nhận ra Amy, sau
đó có lẽ Amy phải ngay lập tức gói gém hành lý để đi Trung Quốc
mất thôi, không chút nghi ngờ gì về chuyện đó. Cô cần phải chui
vào một bụi rậm và trốn trong đó. Cô không cần phải nghe Warren
kêu lên mừng rỡ với cơ hội này, bởi vì anh ấy đã thấy Abigail
Beecham và chiếc xe ngựa của bà ta như sự cứu nguy cho anh.

“Đừng lo, ông bạn”, anh nói với người đánh xe tên John. “Chúng

tôi vừa mới bị cướp nên…”

“Cái gì cơ? Cái gì cơ?” Abigail gọi với ra. “Lại gần đây để tôi có thể

trông thấy hai người.”

Warren định làm thế thì Amy đã kéo anh lại với một lời rít lên

điên tiết. “Bà ta sẽ nhận ra khi trông thấy em! Nếu anh không
chắc nó có nghĩa là gì, làm ơn nhớ đến một cuộc hôn nhân ép buộc
đã diễn ra giữa hai gia đình chúng ta.”

“Vớ vẩn”, anh giễu, rõ ràng rất thờ ơ với sự mạo hiểm đó. “Chỉ

cần đội mũ trùm đầu của cô lên thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.