MA SÓI - Trang 114

— Càng tốt.

Thượng sĩ nhất, một người đàn ông khá bảnh bao, khuôn mặt gầy và chảy

nhão, chờ anh với một nụ cười ranh mãnh, người hơi ngửa ra trên ghế, hai
tay chắp trên bụng. Bên cạnh ông ta, Lawrence nhận ra viên cảnh sát Justin
Lemirail, ngồi trước một cái bàn có máy đánh chữ, anh ra hiệu chào ông ta.

— Một, biết nói thế nào nhỉ, con ma sói, hả? thượng sĩ nhất hỏi với giọng

nhẹ nhàng.

— Không thấy có gì đáng cười cả, Lawrence đột ngột nói.

— Nào, thượng sĩ nhất nói tiếp, lần này với giọng nói hòa nhã, kiểu như ta

tìm cách trấn an một kẻ điên. Thế con ma sói ấy, nó ở đâu?

— Ở Saint-Victor-du-Mont. Tuần trước năm con cừu đã bị cắn chết, trong

trại của Suzanne Rosselin. Nhân viên của ông cũng có mặt ở đó.

Thượng sĩ nhất chìa tay ra cho Lawrence, rất kiểu cách, xã giao hơn là

theo nghi thức quân sự.

— Họ, tên, chứng minh nhân dân, ông ta vừa hỏi vừa luôn miệng cười.

— Lawrence Donald Johnstone. Quốc tịch Canada. Lawrence lôi từ túi ra

một bó giấy tờ rồi đặt lên bàn. Hộ chiếu, thị thực, giấy phép cư trú.

— Anh chính là nhà khoa học đang nghiên cứu ở Mercantour à?

Lawrence gật đầu.

— Tôi có thấy nhưng, biết nói thế nào nhỉ, yêu cầu gia hạn thị thực. Có

vấn đề chăng?

— Không có vấn đề. Tôi kéo dài thời gian. Tôi nằm vùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.