MA SÓI - Trang 19

Chương 4

L

awrence dành hai ngày cuối tuần để thu nhặt tín tức trên các báo địa

phương, theo dõi thông tin, đi xuống quán cà phê dưới làng.

— Đừng xuống đó, Camille khuyên anh. Họ sẽ làm anh bực mình đấy.

— Why? Lawrence hỏi, với vẻ giận dỗi hay gặp mỗi khi anh lo lắng. Lũ

sói là của họ cơ mà.

— Đó không phải là sói của họ. Đó là lũ sói của dân Paris, những con vật

được ban phước lành đang ngấu nghiến bầy cừu của họ.

— Anh không phải dân Paris.

— Anh chăm sóc lũ sói.

— Chăm sóc 10 gấu xám Mỹ. Chính thế, đó là việc của anh, lũ gấu xám

Mỹ.

— Thế Augustus thì sao?

— Nó khác. Kính trọng người già cả, vinh danh những kẻ yếu. Nó chỉ còn

có anh.

Lawrence vốn ít khiếu nói chuyện, anh thường chọn cách làm người khác

hiểu mình qua các tín hiệu, qua những nụ cười hay những cái bĩu môi, như
cánh thơ săn hay thợ lặn thường làm một cách thành thạo khi bị buộc phải
diễn đạt trong im lặng. Bắt đầu hay kết thúc câu đều làm anh khổ sở, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.