MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1281

- A ha! Đừng… đừng, Cẩu… à thánh hầu huynh đệ, ngươi đừng làm

bậy, ta sai rồi.

Miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng hắn lại đang chửi rủa không

ngừng. Con khỉ này quá khốn nạn, lại dám mang chiêu cũ ra để đối phó
hắn. Nghĩ tới cảnh tượng lần trước Nhược Doanh cùng Vân Vũ mây mưa bị
con khỉ này ghi lại, hắn trong lòng càng nóng như lửa đốt. Chẳng may mà
nó lại làm thế với Thanh Hoa thì hắn đau lòng đến chết mất.

Tuy rằng hắn tin tưởng Thanh Hoa sẽ không làm chuyện đáng xấu hổ

đó, nhưng mà nếu chẳng may nó ghi trộm hình ảnh khi nàng tắm hay thay
quần áo thì… Tự dưng nghĩ tới đây, vẻ mặt hắn lại có chút thay đổi, bất
giác liếm liếm bờ môi. Quả nhiên là bản chất khốn nạn chẳng thể nào thay
đổi được.

- Hừ! Coi như ngươi thức thời. Yên tâm, nể mặt giao tình giữa chúng

ta, bản hầu sẽ không truyền bá hình ảnh của nàng ra ngoài đâu.

Cẩu Thủ gật gật đầu, nhảy vọt lên vai của Anh Vũ, vỗ vỗ vào ót hắn

mà nói.

Nghe vậy, Anh Vũ tức đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ muốn túm lấy

cổ con khỉ mặt chó này mà tẩn cho một trận. Không truyền bá hình ảnh ra
ngoài chẳng phải là sẽ giữ lại xem một mình ư? Con bà nó ah.

Chỉ là hiện tại hắn đang ở thế dưới, nên nào dám phản ứng cái gì.

Đành phải miễn cưỡng nở ra nụ cười nịnh bợ, không ngừng nói ra mấy câu
buồn nôn vuốt mông ngựa.

Hoàng Thiên càng nghe hai tên này nói chuyện, càng cảm thấy xưa

nay bản thân sống quá đơn thuần rồi. Thực lòng mà nói, hai tên này đã
khiến cho thế giới quan của hắn mở rộng thêm không ít, dường như có
thêm một phần của sự khốn nạn và vô sỉ nữa. Nhân sinh quả nhiên quá mức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.