MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1634

- Ta có một kiếm, từ lúc lĩnh ngộ đến bây giờ còn chưa bao giờ thi

triển qua. Vừa hay có ngươi ở đây, thử tiếp một kiếm của ta xem thế nào!

Nói ra một lời, thần sắc của hắn bỗng trở nên nghiêm túc hẳn. Hắc

kiếm trong tay bị hắn nắm chặt, giơ lên trời cao. Gió nhẹ vờn quanh, mới
đầu còn chầm chậm nhẹ nhàng, sau đó là vù vù phần phật như giông bão,
cường độ ngày một khủng bố như rời sông lấp bể.

Khởi đầu là gió, tiếp đến là ma. Ma khí quanh thân hắn đản sinh, cuồn

cuộn đem thiên không nhuộm tối. Sau lưng hắn vang lên tiếng thét dài,
rung động khắp cửu thiên thập địa. Chỉ thấy giữa thiên không lúc này ngập
chìm trong vô tận ma khí, sát na sau tiếng thét chợt ngưng tụ ra một cái hư
ảnh khổng lồ, đỉnh thiên lập địa.

Đó là một cái bóng hình cực kỳ to lớn, quanh thân mang theo từng cỗ

tang thương chi khí, tựa như đến từ vạn cổ thời không. Mỗi một nhịp hô
hấp của hắn, thinh không đều gây nên gió lốc mây mù, mỗi một cái chớp
mắt đều làm cho thiên địa chập chùng khi sáng khi u, mỗi một nhịn tim đập
đều khiến cho trời đất rung lên như tuỳ thời sụp đổ.

Dường như trời đất lúc này, đều bị sự tồn tại của hắn làm cho sợ hãi.

Xung quanh thân thể hắn, ma khí cuồn cuộn một màu đen đặc, trở thành
một vòng xoáy cắn nuốt cả thương mang. Cường đại khí tức hạo đãng mà
qua, mạnh mẽ đến mức để cho đất trời lúc này cũng phải lặng xuống, an
phận thủ thường.

- Thiên Tà Tịch Diệt…

Trong hư không yên tĩnh bỗng nhiên truyền ra bốn chữ, vang vang

khắp đất trời. Từng thanh âm cứ thế văng vẳng, đánh sâu vào từng ngõ
ngách, thậm chí là tận trong linh hồn tu sỹ, để lại một dấu ấn chẳng thể nào
phai nhoà.

Hôm ấy, đã có người đánh ra một chiêu – Thiên Tà Tịch Diệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.