MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1746

huynh đệ của mình gặp nạn, hắn phải làm sao đây. Hắn không biết tại sao
lại như thế, tại sao hết lần này đến lần khác huynh đệ của hắn bị tất cả mọi
người đối xử tàn khốc như vậy, cuộc đời cứ như thế bất công sao.

Chẳng biết là do điên cuồng giận giữ hay là do bất lực bật khóc, khuôn

mặt hắn méo mó khó coi vô cùng. Nơi khoé miệng đã sớm nghiến ra máu,
trừng trừng nhìn về phía huynh đệ của mình.

Không còn ai ngăn cản, đám người rốt cục tiếp cận Hoàng Thiên,

dùng huyền thiết xích và ma la trạc chế trụ hai tay cùng hai chân của hắn.
Điều kỳ lạ là từ đầu đến cuối, Hoàng Thiên không hề có ý định phản kháng.
Hắn đứng im như một pho tượng, lãnh đạm quan sát đám người đang vây
quanh định tội mình, không hề biểu lộ ra một tia cảm xúc.

Cuối cùng, khi mà đám người hoàn thành đem hắn xích lại, chuẩn bị

áp giải đi, hắn mới bất chợt ngẩng đầu nhìn về phía thinh không. Trong đôi
mắt hiện lên một tia sáng thâm thuý, khoé môi khẽ nhếc như đang nói gì
đó.

Hành động này của hắn thập phần kỳ quái, nhưng lại không có ai quá

để ý. Một con cá đã nằm trong lưới, há có thể thoát được tay của người
đánh cá ư.

Chỉ là không ai biết được, lúc này bên trên bọn họ mười mấy tầng

không, một thân ảnh lẳng lặng đứng đó quan sát mọi chuyện. Đó là một lão
nhân lớn tuổi, đầu tóc bạc phơ, rất có dáng vẻ tiên phong đạo cốt. Nhưng
hết lần này đến lần khác trong tay lão lại cầm lên một cây trường kích, phù
văn lượn lờ quanh thân khiến nó không khác gì một đầu hung thú thượng
cổ, bễ nghễ khắp đất trời thương khung.

Lão nhân nắm trường kích đứng đó, quanh thân thiên địa nguyên khí

như bạch vụ, tôn thân thể của lão lên như một vị thần minh, ngạo nghễ cúi
đầu nhìn xuống nhân gian. Nếu như có cường giả tại đây có lẽ sẽ nhận ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.