MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1759

Mười tên cường giả đưa hắn tới trung tâm của lôi đài, đồng loạt quát

lên. Theo như thế giới quan của bọn chúng, tội nhân khi đối diện với Thiên
Nguyên Thẩm Phán thì không có tư cách đứng, mà phải quỳ gối trước toàn
bộ bàn dân thiên hạ. Điều này từ xưa đến nay đã sớm là một quy tắc hiển
nhiên, phần nào đó thể hiện ra sự cao cao tại thượng của Thẩm Phán đoàn,
cũng như tăng thêm sự thấp hèn yếu kém của tội nhân.

Nhưng khiến chúng ngạc nhiên là Hoàng Thiên dường như chẳng hề

để ý tới, mà cứ thế hiên ngang đứng thẳng, ngẩng mặt nhìn về phía Lâm
Thanh Phong. Dường như ba ngày này, hắn đã có câu trả lời cho chính bản
thân mình.

Hành động của hắn khiến cho mười tên cường giả sắc mặt khó coi cực

điểm, tên trưởng đoàn đứng gần nhất cười gằn tiến lên nắm lấy bả vai hắn,
năm đầu ngón tay bùng lên kim quang mãnh liệt nhấn xuống. Một chưởng
lực này không hề lưu thủ chút nào, nếu như là tu sỹ Nguyên Đan bình
thường chỉ sợ bả vai liền dập nát.

- Vút… Phanh…

Nhưng mà tên này còn chưa kịp đắc ý, nơi bàn tay đã truyền lại một

cỗ đau đớn khôn cùng. Một cái hắc ảnh cự trảo bất ngờ từ hư không huyễn
hoá, vỗ lên thân thể hắn đem vùng ngực gần như đánh nát, bắn ngược về
sau mấy chục mét xa.

Một màn này để cho toàn bộ mọi người trong đấu trường thoáng ngây

dại, hiển nhiên không dám nghĩ Hoàng Thiên lại phách lối đến mức này,
dám đứng trước Thiên Nguyên Thẩm Phán đả thương người.

- Súc sinh muốn chết!

Người phản ứng nhanh nhất là Bạch Chấn Long, lão gầm lên một

tiếng rống giận, sáu đó phất tay đánh về phía Hoàng Thiên. Một cỗ cực đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.