MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1892

So sánh tương quan lợi ích giữa hai bên, lão không chút do dự lựa chọn ủng
hộ phe Tứ tổ.

Có Nhất tổ ra mặt, hai bên không còn dám động thủ nữa, nhưng thái

độ vẫn thập phần quyết liệt. Bát tổ ánh mắt lập loè sát ý quét về phía đám
người, sau đó không nói thêm lời nào đỡ lấy Lục tổ rời đi. Tính cách của
hắn mặc dù khá nông nổi cùng thẳng thắn, nhưng cũng không phải là một
kẻ ngu. Một thương kia đã như một lời tuyên bố rõ ràng lựa chọn của Nhất
tổ, hắn có nói gì thêm cũng vô dụng.

- Hảo hảo hưởng thụ mấy ngày cuối cùng của các ngươi đi.

Nhìn theo bóng dáng hai người Lục tổ đi xa, Tứ tổ khoé môi không tự

chủ nhếch lên tia cười lạnh, tự nói trong đầu. Chỉ mấy ngày nữa thôi, khi
mà kế hoạch của lão thành công, đám người này sẽ phải chết không thể
nghi ngờ.

Một góc rừng hoang rộng lớn cách U Châu Thành hơn vạn dặm, đại

thụ ngút trời. Chiều tà đã sớm nhường chân cho hắc ám bao trùm, cảnh vật
tối đen không nhìn thấy rõ. Trong bóng đêm lờ mờ đó, yêu thú bắt đầu
chuyến săn đêm của chúng, nhộn nhịp và hỗn loạn. Có đơn độc cá thể,
cũng có quần thể bầy đàn, khiến cho núi rừng vang lên vô tận thanh âm
đáng sợ.

Tại một góc nào đó của rừng hoang, dưới gốc đại thụ ngàn năm, bốn

cái thân ảnh ăn mặc hắc y phân biệt đứng ngồi trên nền cỏ, thần sắc mang
theo vài phần lo lắng. Vị trí của bọn hắn là một khu vực trung tâm của rừng
hoang, nơi mà yêu thú hoạt động mãnh liệt nhất, nguy hiểm cực độ, nhưng
hết lần này đến lần khác để người ngạc nhiên là, người ta không hề nghe
thấy một chút thanh âm nào của yêu thú, thậm chí là hung thú cùng dã thú
cũng không hề tồn tại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.