MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 197

lão chỉ còn cách vận Nguyên lực chống đỡ.

Hoàng Thiên thấy vậy thì cười lạnh, miệng hô một chữ Bạo, mười bảy

viên linh thạch trung phẩm đồng thời phát nổ.

Ầm! Ầm!

Mặt đất rung chuyển, từng luồng từng luồng hỏa diễm ngũ sắc điên

cuồng thiêu đốt, khách điếm vốn đã đổ nát bây giờ triệt để hóa tro bụi, mặt
đất nóng chảy thành nham thạch đỏ lừ, ánh sáng chói lòa chiếu rọi cả một
vùng.

Lão giả áo tím bị hỏa diễm thiêu chết, trực tiếp hóa thành tro bụi.

Hoàng Thiên thở dài, giết được đối thủ nhưng lòng hắn lại cảm thấy

thực nặng nề, bởi đây là lần đầu hắn giết người.

Giết người so với đả thương người là hai khái niệm hoàn toàn khác

nhau. So với những lần giết yêu thú trước kia lại càng khác biệt. Ngươi có
thể dễ dàng xuống tay giết chết một con thú mà không cần lý do, nhưng để
giết người, ngươi phải có một lý do nào đó vì ngươi không phải là một ác
ma.

Hoàng Thiên hắn dẫu sao cũng chỉ là một thiếu niên mới trưởng thành,

tâm trí còn non nớt. Giết người là một cái gì đó thực nặng nề với hắn,
nhưng từ khi hắn chọn bước chân trên con đường này, hắn biết là bản thân
sẽ phải đối mặt với nó. Càng trưởng thành, hắn càng nhận ra sự tàn khốc
của thế giới này, một thế giới được xây dựng từ giết chóc.

Không suy nghĩ thêm nữa, hắn vội vàng thu dọn chiến trường. Chiến

đấu đã gây ra động tĩnh không nhỏ, hắn không biết tại sao đến giờ vẫn
không có kẻ nào tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.