MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2179

Khi còn cách hai người khoảng độ trăm mét, hắn mới giảm dần tốc độ,

nhưng dư ba vẫn không hề yếu đi chút nào. Sóng không khí quanh hắn gần
như hoá thành cương phong lốc xoáy, đem cây cối trong khuôn viên đều
thổi ngả nghiêng, nóc nhà tốc mái.

- Tiểu quỷ, ngươi rốt cục chịu đi ra rồi!

Ngự trên bầu trời, hắn đến nhìn Hàn Lâm một cái cũng không, mà trực

tiếp hướng về Hoàng Thiên cười nói.

Thái độ này để cho Hàn Lâm rất bất mãn, nhưng đối với Hoàng Thiên

lại như không. Chỉ thấy không gian chung quanh hắn như đóng băng, mặc
cho cương phong và gió lốc có mạnh mẽ cỡ nào, đình viện dưới chân vẫn
vững vàng không chút tổn hao.

- Chúng ta quen thuộc lắm sao?

Lãnh đạm nhìn lấy thân hình quen thuộc trước mắt, hắn như cười mà

không phải cười nói ra. Ý vị này, để người khó chịu vô cùng.

Quả nhiên, nụ cười trên môi người kia tắt ngúm, cau mày lạnh giọng

nói:

- Đương nhiên không quen thuộc, nhưng có quan trọng sao? Hôm nay

lão tử tới không phải để thăm hỏi ngươi, mà là để dạy dỗ ngươi.

Hoàng Thiên nhếch môi cười nhàn nhạt, không hề có ý nói chuyện mà

quay người rời đi. Thật giống như người mới tới này đối với hắn chẳng hề
tồn tại vậy.

- Này… Tên nhóc, đứng lại đó cho ta.

Người mới tới này không phải dạng người dễ kiềm chế, bị Hoàng

Thiên ngó lơ thì tỏ ra giận giữ, lời quát mang theo uy áp chí cường của Vấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.