MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 225

Tên thiếu niên vừa nãy hô lên, giọng điệu thách thức.

- Ngậm cái mõm chó của ngươi lại.

Hoàng Thiên bắt đầu cảm thấy nóng đầu, nếu đối phương còn tiếp tục

càn rỡ, hắn cũng không ngại mà dạy cho bọn hắn một bài học. Đại La thành
mặc dù cấm tranh đấu trong thành, nhưng nếu không đến mức sinh tử hay
phá hoại quá lớn thì cũng chẳng mấy ai quan tâm.

Tên thiếu niên khi nãy bị Hoàng Thiên chửi thì lửa giận bốc lên, đang

định phát tác thì bị cản lại, hắn quát lên:

- Ngô sư đệ đừng cản ta, ta phải dạy cho hắn một bài học.

- Lục sư huynh bình tĩnh, nên nhớ Đại La thành cấm tranh đấu.

Tên thiếu niên họ Ngô khẽ nói, đồng thời đánh mắt sang thiếu nữ bên

cạnh. Thiếu nữ ngầm hiểu ý, liền mở miệng:

- Ngô sư huynh nói đúng đấy, Lục sư huynh không phải vì hai tên nhãi

mà vi phạm Thành quy.

Tên thiếu niên nghe vậy thì bất mãn hừ lạnh, liếc nhìn hai người

Hoàng Thiên:

- Hừ, coi như bọn ngươi may mắn.

Hoàng Thiên cười khẩy, miệng khẽ lẩm bẩm:

- Chó sủa thì chó cứ sủa, còn người ăn thì người vẫn cứ ăn, chỉ là mất

ngon.

Lời hắn nói không lớn, nhưng đám thiếu niên không phải điếc, đều

nghe thấy rõ ràng, mặt mũi kẻ nào kẻ nấy đều khó coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.