MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 226

Để lại trên bàn vài viên Linh thạch, Hoàng Thiên từ biệt Hàn Lâm, rời

khỏi tửu lâu. Trước khi đi còn nhắc nhở Hàn Lâm một câu khiến Hàn Lâm
nội tâm rung động không ngừng:

- Có thể cúi đầu trước kẻ mạnh hơn mình, nhưng tuyệt đối không thể

quỳ gối, ta yếu nhưng ta cũng có ngạo khí của riêng mình.

oOo

Học Viện Hoàng Gia tọa lạc trên Long Giác sơn, phía Tây Đại La

thành, chiếm diện tích mấy ngàn dặm vuông, chia làm bốn khu vực chính:
Khu tu luyện, khu học tập, khu nội trú, và khu giải trí.

Lúc này tại Đông Thiên môn dưới chân Long Giác Sơn, nơi này

thường ngày vốn vắng vẻ, nhưng hôm nay lại trở nên phi thường náo nhiệt,
tu sĩ từ khắp nơi đổ về ghi danh.

Chỉ thấy trên quảng trường lớn rộng chừng mười dặm vuông đã đứng

chật ních người, già trẻ đều có. Phía xa xa là ba tòa đình viện, trong đó tòa
ở chính giữa treo một tấm biển có bốn đại tự: Học Viện Hoàng Gia. Bên
dưới còn khắc bốn chữ nhỏ rất rõ nét: Đông Thiên Môn!

Tại một góc quảng trường, Hoàng Thiên bình tĩnh quan sát hết thảy,

lòng thầm than một tiếng.

- Mọi người trật tự!

Một âm thanh trầm hùng vang lên, lan khắp quảng trường, truyền vào

trong tai từng người. Ngay lập âm thanh ồn ào liền lắng xuống, cả quảng
trường trở nên tĩnh lặng. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào một trung niên nam
tử phía xa. Hắn một thân đạo bào trắng, đứng trên bục thềm cao của đại
điện, phóng tầm mắt nhìn xuống mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.