MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 2748

Trong biển sét, tiểu hoà thượng cuồng cười đắc chí, thân thể nấp sau

không gian chói sáng, nương theo sức kéo của lôi xích mà vụt qua, oành
oành nện vào trên người Đinh Liên.

- Hừ.

Đinh Liên bị nó nện cho mấy quyền vào ngực, bị tức đến nổ tung

người, cuối cùng là nghiến răng hừ lạnh, vừa đón đỡ tiểu hoà thượng đâm
đầu vừa hội hợp lại phía Đinh Quý, gọi lên lĩnh vực của mình.

Chỉ thấy giữa không gian sấm sét đùng đùng, bên dưới biển lôi bỗng

nhiên toái nát, mọc ra vô biên vô tận bông lau màu máu, rợp đỏ khắp vùng
đại địa.

Bông lau nở, cánh hoa bay, cuồng phong tới. Một luồng lại một luồng

gió lốc từ hư vô bạo qua, mang theo ti tỷ cánh lau cuốn lên trời, hoá đao
hoá tiễn rạch phá không gian, huỷ nát cả ngàn đạo thần lôi, hội tụ giết về
phương tiểu hoà thượng.

Xoáy nát, điên cuồng, hư không đều bạo nứt. Tên nhóc gầm lên một

tiếng lớn, thân thể bỗng nhiên bật ra mấy lần bóng phật, đưa lưng đón đỡ
hoa lau, leng keng như sắt thép chặt nhau, đanh tai nhức óc.

- Ha ha, Phong Lau Huyết Sát Vực, cũng chỉ đến như vậy mà thôi.

Miễn cưỡng phá tan được ngàn tỷ bông lau máu, tiểu hoà thượng đột

ngột chuyển công, phật đà sau lưng nháy mắt xoay người, bàn tay xuyên
phá không gian đập xuống.

Tiếng nổ tung động trời, Đinh Liên bị chấn cho bật ngược cả dặm xa,

trong lòng hơi kinh ngạc về chiến lực của thằng nhóc, nhưng ngẫm ngẫm
một hồi lại trở nên lạnh lẽo, nói rằng:

- Phật Nộ Đồ Thiên? Người Yên Tử?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.