MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 101

Có phải đám yêu nhân này tấn công núi Chung Nam, nhưng vẫn dè

chừng uy danh của Ma Vân thư viện nên không dám xông thẳng vào
không? Nghĩ đến đây, Lý Huyền cả mừng, kéo Long Vi bảo:

- Mặc kệ tại sao, phía này đã không có lửa, thì chúng ta hãy chạy về phía

này.

Hai người chạy điên cuồng, lửa ma rít lên chói cả tai, rầm rầm đuôi theo

chúng. Được một lúc, Lý Huyền đột ngột dừng bước, trước mặt nó hiện ra
một pho tượng khổng lổ, bên trên vơ vẩn một luồng sáng tím.

Đây là tượng rồng, dường như được đẽo từ đá trắng nguyên khối, thân

hình uốn khúc, cái đầu to tướng ngửa lên trời gầm rú thị oai, vuốt sắc giơ
cao như sắp thăng thiên, dáng điệu hung mãnh vô cùng. Chính là pho tượng
Bạch Long trấn giữ cực nam của Ma Vân thư viện.

Lũ đầu lâu đừng khựng lại cách Lý Huyền ba thước, không dám tiến lên.

Lý Huyền ngắm nghía pho tượng rồng với vẻ suy nghĩ, rồi bảo:

- Thì ra bọn chúng sợ cái này đây - Nó cười ha hả, ngoái đầu nhìn đám

lửa ma, xấc xược gọi - Không phải các ngươi muốn ăn thịt ta ư? Lại đây, lại
mà ăn! Vì sao không dám tiến lên?

Nó tự đấm thùm thụp vào ngực mình, vênh vang tự đắc, cao hứng vô

cùng. Đột nhiên, một giọng âm trầm cất lên:

- Sao lại không dám tiến? Cái con rồng mục nát đã chết từ đời nảo đời

nào ấy thì đáng gì?

Đám đầu lâu đông nghịt lặng lẽ toả ra, một bóng đen vụt lên giữa thinh

không, xuất hiện giữa vòng bao bọc của trăm ngàn linh cốt.

Vừa trông thấy bóng đen nọ, Lý Huyền đã xởn gai ốc. Bóng đen này

không chỉ có giọng nói lạnh giá, mà thân hình đen kịt của hắn cũng toả hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.