MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 156

Đột nhiên, một bóng đen to lớn dưới đáy đầm từ từ trồi về phía mặt

nước. Bóng đen đó trông như một hòn núi nhỏ, nó nổi lên làm nước đầm
tràn ùng ục, dần dần chuyển thành sắc đen thẫm như mực. Những con sóng
đen kịt thi nhau cổn dậy, hệt như một cơn mưa đang tụ về dầm.

Lý Huyền cũng căng thẳng cả người, bèn ngừng tay không dám ném

nữa.

Bóng đen ưổi tới chỗ còn cách mặt nước chừng một trượng thì dừng lại,

không nổi lên nữa. Đôi mắt to tướng từ từ mỏ ra, âm hiểm nhìn Lý Huyền
qua làn nước. Không hiểu vì sao, trong lòng Lý Huyền bỗng gờn gợn một
mối bất an.

Đôi mắt nọ chiếu thẳng vào nó, tựa hồ muốn ghi khắc thật sâu diện mạo

thằng bé. Lý Huyền trân trân nhìn lại như bị thôi miên, không dám cả thở.

Lâu lắm, đôi mắt to mới từ từ khép lại, cùng bóng đen xoay chìm vào

đáy nước. Nước đầm theo sự chim xuống của bóng đen lại trở về bình lặng,
độc long cũng không thấy đâu nữa. Nhưng tím Lý Huyền vẫn còn đập thình
thịch, mãi không dịu đi được.

Cảm giác này thật khó tá, lại khiến nó vô cùng nôn nao. Đó là cảm giác

khùng khiếp khi gặp kẻ tử địch mà không thể trốn tránh, chỉ có nước hứng
chịu huỷ diệt.

Cái tên quái vật! Ta bị Tử Cực lão nhân hãm hại, đành lánh đến cái nơi

yên tĩnh này mà còn gặp phải đổ dị hợm nhà ngươi. Độc long thành tinh gì
mà lại tìm đến kẻ nhỏ bé như ta để gây phiền nhiễu, đúng là xúi quẩy, chẳng
khác nào dính phải A La thần lôi!

Vừa nhớ tới quy chế đại sư huynh quái quỷ của Tử Cực lão nhân, Lý

Huyền lại nổi cơn lôi đình. Quy chế thối tha gì thế? Rõ ràng là muốn ép ta
vào chỗ chết mà. Lý Huyền bỗng thấy làm đại sư huynh chẳng còn chút lý
thú nào nữa, mặt mày nó ủ rũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.