MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 176

- Không định làm gì, chỉ muốn các ngươi giúp ta một việc.

- Việc gì? - Ê Nhiên lại hỏi.

Lý Huyền cười khà khà, vẻ mặt rất ư hiếm trá, giọng chậm rãi:

- Long Vi ở phòng nào, các ngươi biết chứ?

Ê Nhiên gật đầu. Lý Huyền nói:

- Trong ngăn thứ nhất ở cái tủ đầu giường cô ta có một hộp đỏ dát vàng.

Ngươi đem cái hộp đó lại đây, ta thả em út ngươi ra.

Ê Nhiên nổi giận:

- Ngươi... ngươi sai chúng ta đi ăn cắp à?

Lý Huyền không đáp lời, ăn cắp thì đã làm sao? Nó nhấn khẽ mũi kiếm

lên thêm nửa phân. Thanh kiếm vừa rồi chì chĩa hờ ở cổ Phiên Nhiên, bây
giờ thì mũi nhọn lạnh băng đã dí sát vào làn da cô bé. Từ xưa tới nay, chưa
bao giờ cô bị sỉ nhục đến mức độ này, mắt cô ậng ậng nước, lệ nóng sắp
tuôn trào.

Ế Nhiên tái nhợt mặt, cuối cùng hậm hực giậm chân, kéo Yên Nhiên

phóng đi.

Lý Huyền cười thầm. Long Vi là người hoàn toàn không đơn giản. Chỉ

một cây trâm của cô ta cùng đủ khiến Thạch Tử Ngưng sửng sốt, chưa kể
chính bản thân cô ta còn điều khiển được Huyền Minh. Thần Hoa các hiện
không có bảo vật, Lý Huyền tính đi tính lại, thấy chỉ còn nước khai thác
Long Vi mà thôi. Nó chính mắt trông thấy Long Vi khoá cái hộp lại, chắc
chắn đó là vật báu chứ không sai.

Đột nhiên, nghe bên tai văng vắng tiếng thút thít kìm nén, ảo ánh đắc ý

của Lý Huyền bỗng tan biến. Nó nhìn lại mới biết Phiên Nhiên không kìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.