MA VÂN THƯ VIỆN - Trang 364

Nó không nói thì thôi, nói đến lại khiến Lý Huyền bừng bừng lửa giận.

Thằng nhóc lập tức vung hai tay tóm chặt cổ con vẹt, gồng sức nghiến
mạnh. Tiểu Ngọc lồi mát, gắng gật đầu lia lịa, ra ý có điều cần nói. Lý
Huyền cười khẩy:

- Ngươi nên nói điều khiến ta hứng thú, bằng không ta bóp chết ngươi.

Tiểu Ngọc gắng gật đầu mạnh hơn. Lý Huyền lỏng tay, con vẹt bèn thét:

- Tiểu Cẩu Uông Uông!

Câu nói quả nhiên thu hút mọi sự chú ý của Lý Huyền. Nó hỏi:

- Chủ nhân nhà ngươi nghĩ ra cách hóa giải rồi à?

Nhân lúc Lý Huyền bất cẩn, Tiểu Ngọc bay vút lên cao:

- Chủ nhân bảo ngươi mau lại chỗ người, người sẽ khám kỹ xem sao.

- Chủ nhân ở chỗ nào?

- Ở đây này!

Lý Huyền xoay mình thì thấy Dung Tiểu Ý đang nằm trong một bông

hoa khổng lồ. Tấm thân nàng ẻo lả như ngưng đọng từ sương sớm, tưởng
chừng bất cẩn là sẽ bốc hơi theo ánh triêu dương.

Đang ở ngay trước mắt, sao lại bảo là “mau lại”? Nếu Lý Huyền không

lo ngay ngáy về Tiểu Cẩu Uông Uông, nhất định nó sẽ đuổi theo Tiểu Ngọc
lần nữa, bóp cổ lè lưỡi ra mới thôi. Nhưng bây giờ còn tâm trí đâu mà lo
chuyện trả thù, nó chạy ngay tới bên Dung Tiểu Ý.

Người con gái từ từ mở mát, yếu ớt nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.