MẶC NHIÊN - Trang 86

“Tình yêu nào rồi cũng có thể kết thúc, và người đi đến

cuối con đường, luôn có thể là người khác.”

- Tử Hàn -

-----------------------------

Ngày cô ấy làm bánh tặng người khác. Tôi biết chứ. Nhưng chỉ
không rõ, chiếc bánh đó dành cho ai.

Cho đến khi bạn tôi viết lời cảm ơn, gửi lên wall Facebook của cô
ấy. Tôi vỡ òa. Tôi sụp đổ.

Sự chờ đợi của tôi nhiều tháng ngày qua trở lên vô nghĩa. Tất cả yêu
thương của tôi không sánh được với sự trẻ đẹp của một người đàn
ông...

Tôi không nhớ rõ nữa, bởi tôi xóa hết rồi. Đại khái. Cô ấy nói với
tôi. Gọi cho tôi nhiều. Chung quy cũng chỉ để bảo: “Anh đừng phá
hoại em. Em thích anh ấy. Như em thương anh.”

Tôi cười xòa.

Tử Hàn cười xòa. Trái tim anh ta tê tái đến độ không một giọt nước
nào có thể chảy xuống. Đóng băng hết thảy.

“Yêu thương gì đâu, giả dối cả.”

Tử Hàn nói.

Mặc Nhiên ngắt lời. “Phải. Yêu thương đó.”

“Em nghĩ, anh tệ đến thế sao?” – Tử Hàn nghĩ mà không cất
lên lời.

Anh ta im lặng, cầm điện thoại xóa số của cô trên danh bạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.