MADE IN VIETNAM - Trang 4

phải sờ được cả nếp nhàu trên mặt bạn ! Họ phải nhìn bạn như tín đồ thiên
chúa giáo nhìn Giê-su chịu nạn ấy chứ !

Cứ viết như thế đi, nếu không thành công, bạn sẽ chẳng thất bại.

Nhưng nếu bạn lại bảo : “Rằng hay thì thật là hay...” ?

Viết một tiểu thuyết không kết không mở không cao trào-xung đột-mâu
thuẫn, không thắt nút-mở nút, một tiểu thuyết không chương đoạn, không
dấu xuống hàng, ý này vắt sang ý kia, tiết kiệm chấm phẩy và các mỹ từ,
thán từ cùng các câu trau chuốt. Tạo cho tiểu thuyết một nhịp điệu gồ ghề.
Tránh cho người đọc các đoạn tả cảnh tả tình, phân tích tâm lý nhân vật vừa
dông dài vừa vô nghĩa. Tha cho họ những xúc động, ngợi ca. Viết tình yêu
mà không cần phải trữ tình. Kể một Việt Nam đương đại mà không nhất
thiết phải lôi ra các vết thương chiến tranh, chế độ toàn trị, quan liêu tham
nhũng, đói nghèo hay suy đồi đạo đức.

Made in Vietnam của Thuận là một thử nghiệm như thế.

Nó sẵn sàng lặp lại, từ hai lần trả lời không khác nhau một dấu chấm dấu
phẩy của giám đốc Nguyễn Đức Lương, từ hai mươi người bạn trai cùng
tên Khánh của nhân vật nữ chính, từ các buồng tắm giống nhau như những
giọt nước của người dân thủ đô thời mở cửa, từ cái phải làm phải ăn phải
mặc, người phải gặp trong bảy ngày tết Nguyên đán. Made in Vietnam
cái nhàn nhạt của xã hội Việt Nam hôm nay, ở đó thời gian cứ trôi đi mà
chẳng ai nói “Tại sao thế ?”, chẳng ai hỏi “Phải chăng ta đang yêu cái mà
tám mươi triệu người khác đang yêu, sống cuộc sống mà tám mươi triệu
người khác đang sống ?”.

Và trước hết, nó cùng người đọc kiếm tìm một thẩm mỹ mới, một nhận
thức mới về văn học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.