MADE IN VIETNAM - Trang 74

giám đốc phụ trách nhân sự, phụ trách hai mươi lăm phần trăm nhân viên
toàn nam giới, cũng ở trong danh sách ứng cử, bị đi cấp cứu vì bệnh ho lao
cứ gặp gió mùa đông bắc là lại mãn tính. Thế là căn phòng làm việc của
phó giám đốc chuyên môn mười lăm mét vuông biệt lập trong góc hành
lang từ nay càng biệt lập. Quần chúng ra vào đỡ nạn tháo guốc cởi giầy, đỡ
phải nhón chân thật khẽ để tránh cho cơn ho lao của ông 006 nghe tiếng
động mạnh. Một khi đã ở bên trong mười lăm mét vuông thì như trên ốc
đảo giữa sa mạc. Mỗi nữ nhân viên được một giờ vàng ngọc để kệ chiếc xi
líp nằm đau khổ trên điện thoại, để quẳng xu chiêng dưới máy fax. Quần
dài, áo khoác, áo len, tất, khăn, không nhất thiết phải treo vào mắc hoặc vắt
trên thành ghế. Có tâm sự quá lâu cũng chẳng sợ phải chui vào tủ khi ai đó
tình cờ gõ cửa, tình cờ vào chơi uống chè mạn, đọc báo vô thời hạn, chẳng
sợ tiếng ho khan của ông 006 làm ngắt quãng tâm sự. Lương tự bảo các cụ
có câu thời thế tạo anh hùng chẳng sai. Hai tuần trước cuộc bỏ phiếu bầu cử
ấy trời mà không rét dưới mười độ thì tám giờ làm việc không ngừng mỗi
ngày sẽ khiến anh bốc hơi thành năm mươi chín lít nước, các nữ nhân viên
cũng không có măng tô liền mũ mà che đi cái đầu tơi bời và cái áo lót nhàu
nhĩ. Các cô còn nhã ý tặng cho căn phòng những chiếc quần lót đạt kỉ lục
về độ ẩm, nếu mặc lại sẽ có nguy cơ phát điên vì ngứa. Từ bệnh viện trở về,
ông 006 đã thấy Lương yên vị trên chiếc ghế giám đốc nhưng cũng chẳng
vì thế mà ông phật lòng. Năm năm trèo núi Trường Sơn, mười năm sống ở
địa đạo Củ Chi, năm năm lăn lộn ở các đường phố Sài Gòn, mười năm bắn
súng lục bằng cả hai tay không cho ông một lần nằm viện nào. Ông vừa bắt
tay chúc mừng giám đốc mới vừa than phiền thời bình sao buồn hơn thời
chiến. Lương hứa với ông sẽ trao toàn bộ nhân sự nam còn lại cho phó
giám đốc chuyên môn mới còn giám đốc vẫn phụ trách hai trăm bốn mươi
nữ nhân viên để ông 006 có thể phụ trách tốt hơn căn bệnh mãn tính và viết
hồi kí chiến tranh cho chị em đọc. Ngày chuyển từ tầng một lên tầng hai, từ
phòng phó giám đốc lên phòng giám đốc, Lương đã cẩn thận tưới xăng vào
tất cả tám mươi chiếc quần lót ấy để đốt đi đống kỉ niệm không biết dấu
vào đâu, chỉ khiến anh nhớ lại hai tuần làm việc khủng khiếp chưa từng
thấy, hai tuần làm việc bằng miệng, bằng lưỡi, bằng toàn bộ tình yêu gia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.