MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 138

ấy, ngay cả một câu an ủi cũng không. Chỉ đến khi Khánh Xuân nói lời từ
biệt, bà mới nắm lấy tay cô, nói:

- Cháu này, việc gì cháu cũng muốn làm. Sống một mình buồn lắm, có
chuyện gì không vui, thi thoảng ghé qua chỗ dì tâm sự cho nhẹ bớt nhé.

Khánh Xuân hiểu ý bà nên gật đầu cảm kích. Xuân Cường lái chiếc xe Jeep
của đội về nhà nên nhân tiện, anh lái xe đưa Khánh Xuân quay về. Mục
đích của Khánh Xuân đến nhà Xuân Cường là để bàn về cách báo cáo với
Mã Chiếm Phúc, về chuyện Quan Kính Sơn nhưng phần lớn thời gian đều
bị mẹ Xuân Cường chiếm lấy. Nên cô đành phải bàn bạc với Xuân Cường
trên xe.

Xuân Cường nói:

- Tốt nhất là phòng đồng ý cho anh đi Quế Lâm một phen. Anh có thể điều
tra một cách rõ ràng những hoạt động làm ăn cũng như các quan hệ xã hội
của Quan Kính Sơn. Anh không tin là khi ở Lạc Dương, Hồ Đại Khánh gọi
điện cho hắn mà không liên quan gì đến ma túy.

- Quan trọng nhất vẫn là trưởng phòng Mã phải báo cáo chuyện này lên
Cục và xem thái độ của Cục như thế nào, không cho rằng sau cái chết của
Hồ Đại Khánh là vụ án đã kết thúc. - Ngừng một lát, cô nói tiếp - Ma túy
của Hồ Đại Khánh xuất phát từ đâu, đầu mối của hắn là ai? Phải bám chắc
lấy Quan Kính Sơn. Đây là đầu mối duy nhất nên phải đặc biệt quan tâm
đến hắn.

- Những tài liệu mà trước đây không lâu chúng ta đã nộp cho trưởng phòng
Mã không biết là anh ấy đã báo cáo lên Bộ chưa. Hay là anh ấy cứ nghĩ
rằng mình đọc là đủ rồi. Em đã trình bày những suy đoán của mình về vụ
án Hồ Đại Khánh rất rõ ràng trong báo cáo ấy, anh nghĩ là cấp trên sẽ chú ý
đến nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.