MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 182

Vào trong xe anh mới nhận ra những gì mình nghĩ đều trở nên thừa, bởi Âu
Dương Lan Lan không có trong xe mà thay vào vị trí hàng ngày của cô là
một gã đàn ông với vẻ mặt lầm lỳ. Tiêu Đồng không kịp phản ứng thì hai
cánh cửa sau của xe đồng thời mở toang và hai gã đàn ông, một trái một
phải chui vào trong xe. Tiếng động cơ rung lên và chiếc xe phóng đi với
một tốc độ đáng sợ. Anh vùng vẫy một cách vô thức rồi ngồi lặng im. Hai
gã đàn ông ngồi ép vào anh, không cần suy nghĩ, anh cũng biết mình không
phải là đối thủ của họ.

Một nỗi sợ hãi choáng lấy tâm trí Tiêu Đồng. Anh nghĩ, bên phía công an
đã để lộ sơ hở, cũng có thể là trong hàng ngũ công an có kẻ nội gián, đã
thông báo tin tức cho bọn chúng. Khi đồng ý với Khánh Xuân rằng mình
đồng ý tham gia công việc này, anh đã ý thức được sự nguy hiểm của nó,
nhưng không thể ngờ là nguy hiểm lại đến nhanh như vậy. Đầu óc anh trở
nên trống rỗng, tim đập mạnh như vừa chạy xong đường chạy trăm mét, có
điều giọng anh vẫn bình tĩnh:

- Các ông là ai, định làm gì?

Không biết một trong hai gã đàn ông, ai đã lên tiếng:

- Biết điều thì ngồi im, đừng tìm thêm phiền phức!

Anh lớn tiếng, vừa tỏ ra can đảm những vừa tỏ ra tuyệt vọng:

- Đi đâu thì các ông cũng phải nói chứ!

Một cú đấm giáng vào mạn sườn, đau đến độ mắt nổ đom đóm:

- Đ. mẹ! Mày biết điều một chút chứ, trước sau gì cũng biết mà!

Anh có cảm giác là xương sườn của mình đã gãy ra từng khúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.