MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 180

- Tiện, không có ai cả. Muộn rồi nhưng vẫn làm phiền chị, chị có giận
không?

- Sao lại giận cơ chứ? Không phải là tôi đã nói với cậu rằng, có việc gì thì
cứ gọi điện thoại, muộn hơn vẫn được cơ mà.

- Không có việc gì cả, chẳng qua là cảm thấy buồn buồn nên gọi điện,
không có việc gì đâu.

Bên kia đầu giây, Khánh Xuân thoáng một chút yên lặng rồi lên tiếng:

- Tôi cứ nghĩ là cậu có chuyện gì cần phải báo với tôi cơ đấy.

- Có phải là không có chuyện gì thì không được phép gọi cho chị?

- Tất nhiên không phải như vậy. Có điều nếu không có chuyện gì thì không
nên gọi nhiều. Lúc này, sự liên lạc giữa chúng ta cần phải giữ bí mật, cần
giảm bớt những cuộc tiếp xúc thông thường, cậu biết không?

Tiêu Đồng không trả lời. Lại tiếng Khánh Xuân:

- Cậu gặp Âu Dương Lan Lan chưa?

Tiêu Đồng uể oải nói:

- Chưa. Lần trước cô ta rất giận, cho nên không đến tìm tôi.

- Cậu có thể chủ động tìm cô ta. Cậu phải nghĩ cách làm quen với bố cô ta
thật nhanh. Cậu đi tìm Lan Lan ngay nhé, được không?

Tiêu Đồng im lặng rất lâu rồi “ừ” nhẹ. Khánh Xuân cảm thấy không còn gì
để nói nữa nên lên tiếng:

- Cứ thế nhé, đi ngủ sớm đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.