MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 186

- Cậu đừng sợ, tôi nghĩ là cậu chưa hề bị bại lộ. Chỉ là Âu Dương Lan Lan
rất giận cậu nên tìm mấy người bạn cảnh cáo cậu mà thôi, không cần phải
lo lắng.

- Tôi không để cho bọn chúng đánh mình mà không đòi lại. - Tiêu Đồng
nói.

- Ngày mai cậu vẫn cứ liên lạc với Âu Dương Lan Lan. Cậu có thể nhân cơ
hội này mà chất vấn cô ấy. Tôi nghĩ, sau khi chuyện này xảy ra, cô ấy sẽ
tìm cậu. Cậu phải lợi dụng cơ hội này, không nhất thiết phải tranh hơn thua
với cô ta.

- Thế tôi bị trận đòn là vì ai?

- Vì công việc!

Tiêu Đồng vẫn già mồm:

- Công việc là do chị giao cho tôi, tôi vì chị mà làm. Do vậy nên hiểu là tôi
bị trận đòn này là vì chị!

Khánh Xuân chặn đứng sự già mồm của anh:

- Ân tình này tôi không dám nhận. Trước khi nhận nhiệm vụ, cậu và Lan
Lan đã cãi nhau. Tôi có giao công việc cho cậu hay không thì cậu cũng
không thể tránh được trận đòn này. Lại nữa, cứ cho rằng cậu vì tôi, vậy thì
tôi vì ai nào?

- Chị chỉ vì chính mình, vì sự nghiệp của chính mình. Phá án xong, chị có
thể lên chức, nhận thưởng. Tôi nói có sai không?

Ánh mắt Tiêu Đồng có vẻ xảo quyệt khi nhìn Khánh Xuân. Cô cười một
cách bình thản, không nghĩ rằng đó là câu nói thật lòng của Tiêu Đồng:

- Thế thì những phần thưởng nhận trong tương lai, tôi sẽ đưa hết cho cậu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.