MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 188

- Thế tại sao bọn chúng chửi cậu lưu manh?

Câu hỏi của Khánh Xuân khiến Tiêu Đồng lặng người trong giây lát và như
phát hiện ra điều gì, nghiến răng mím lợi nói:

- Hay thật, Âu Dương Lan Lan! Tôi chưa hề đụng đến một ngón tay của cô
ta, thế mà cô ta lại ngậm máu phun người!

- Được rồi. - Khánh Xuân như muốn an ủi Tiêu Đồng - Tôi tin cậu, nhưng
cũng có một yêu cầu, không biết cậu làm có được không?

- Yêu cầu gì, chị nói đi!

- Nếu cậu và Âu Dương Lan Lan từ nay trở đi có thể khôi phục quan hệ,
cậu phải nhanh chóng thiết lập một quan hệ với bố cô ta. Riêng với Âu
Dương Lan Lan, cậu nhất định không được bước sang quan hệ yêu đương,
cũng đừng cho cô ta nuôi hy vọng và phát triển quan hệ này. Đặc biệt khi
vụ án càng về cuối, quan hệ này lại càng phải chú ý, nếu không thì cậu sẽ
không thể làm được gì cả.

Khánh Xuân cứ nhắc đi nhắc lại quan hệ với Lan Lan khiến trong thâm tâm
Tiêu Đồng cảm thấy vui mừng. Anh tiếc là không moi được trái tim của
mình để đưa cho Khánh Xuân xem:

- Tôi tuyệt đối không bao giờ cùng với cô ta làm chuyện ấy. Trong lòng tôi
chỉ có hình bóng người tôi yêu. Tôi không còn rung động chút nào trước
bất kỳ ai. Tôi không thể làm điều có lỗi với người trong trái tim mình.

Tiêu Đồng hy vọng là Khánh Xuân sẽ hỏi: Người ấy là ai? Nhưng cô không
hề hỏi điều này. Gấp sổ lại, Khánh Xuân nói:

- Không còn sớm nữa, cậu đi về đi, trên phố vẫn còn xe buýt. Ngoài ra,
ngày mai cậu phải đến bệnh viện để xem qua, liệu có ảnh hưởng gì đến bên
trong hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.