MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 206

Vẫn là tiếng Âu Dương Thiên:

- Tôi không đi. Hàng tốt hay không, chú biết hơn tôi. Chú đi xem là đủ rồi.
Chú cứ mang tiền theo, nếu hàng thực sự có giá trị, chú thay mặt tôi nhận
hàng.

Tiêu Đồng nghe rất rõ những câu trao đổi này. Qua khe cửa hẹp, Tiêu Đồng
nhận ra người đối thoại với Âu Dương Thiên là người mặc Âu phục. Đúng
lúc ấy, Âu Dương Lan Lan gọi từ phía sau khiến anh giật mình:

- Tiêu Đồng, anh muốn về à?

Gắng giữ bình tĩnh, quay đầu lại, anh được đà nói luôn:

- Đúng, anh cần phải về. Mấy ngày nữa trường có tổ chức một cuộc thi diễn
thuyết, anh vẫn còn phải học thuộc lòng diễn từ.

Vừa nói, Tiêu Đồng vừa bước ra khỏi cửa, đi ra sân. Mấy vị khách đều đã
lên xe, Tiêu Đồng chú ý chiếc xe của người mặc Âu phục đang đậu trong
cùng. Đó là một chiếc Mercedes màu trắng bạc. Anh lễ độ nói lời cáo từ
với Âu Dương Thiên rồi cầm lấy chiếc chìa khóa mà Hoàng Phương Bình
đưa cho, lên chiếc Toyota. Chưa kịp khởi động, Âu Dương Lan Lan đã
chạy đến gõ nhẹ vào cửa kính. Anh nhấn nút cho tấm kính hạ xuống, đưa
mắt có ý hỏi. Âu Dương Lan Lan nói:

- Tối mai đến ăn cơm.

Anh gật đầu và vặn chìa khóa. Nhìn thấy chiếc Mercedes chưa khởi động,
anh lại quay sang Âu Dương Lan Lan nói:

- Em nói với lão Hoàng là hãy giới thiệu anh chỉ là bạn em, không được
thêm từ “trai” vào đằng sau nữa!

Lan Lan trừng mắt nhìn anh, hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.