MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 204

Thế thì có xây khu du lịch như kế hoạch không? Là chuẩn bị xây hay là lừa
nông dân? Âu Dương Lan Lan nói, Đương nhiên là sẽ xây, đang hoàn tất
các thủ tục, nào là phải lo bồi thường đất đai, hoa màu, phải lo chuyện môi
trường, chuyển đổi và bố trí công ăn việc làm cho nông dân, nào là chuyện
quản lý các hoạt động văn hóa, vân vân và vân vân, hàng trăm công việc
lớn nhỏ, không thể hoàn tất trong một sớm một chiều được. Lại nữa, tiền
đầu tư cũng chưa đủ, nghe đâu là còn thiếu đến mấy trăm triệu...

Tiêu Đồng cười nhẹ:

- Xem ra người nông dân ấy cũng quá hy vọng vào bố em. E rằng tinh thần
Ngu Công dời núi ấy ông ta phải đợi đến mấy đời nữa mới trở thành hiện
thực được.

Âu Dương Lan Lan lên tiếng biện hộ:

- Làm gì có! Bọn em đã hợp tác với ông ta. Người này vốn có một quán
rượu xoàng xoàng trong thành phố, doanh thu cũng chỉ mấy đồng bạc lẻ.
Bố em đã đầu tư cải tạo nó thành một vũ trường vô cùng sang trọng có tên
là “Đêm Đế Đô”. Anh nghe qua cái tên này chưa? Làm ăn phất lắm. Anh
thích hát karaoke không nhỉ?

- Không biết hát nhưng nhảy disco thì tàm tạm.

- Bữa nào rảnh, em sẽ đưa anh đi nhảy.

Hai người đang nói chuyện trên trời dưới đất, hết chuyện nọ lại tiếp chuyện
kia thì nghe tiếng chân bước xuống cầu thang gỗ. Tiêu Đồng ngoáy đầu
nhìn thì thấy Âu Dương Thiên đang cùng mấy người đàn ông đang đi
xuống cầu thang. Trong số đó trừ một người đàn ông mặc Âu phục tướng
mạo trông rất sang trọng quý phái ra, tất cả đều ăn mặc rất bình thường, áo
sơ mi quần tây ra dáng đi dạo phố. Vị khách sang trọng nọ hướng về Âu
Dương Lan Lan vẫy tay như có ý chào, nói tiểu thư Âu Dương ngày càng
xinh đẹp, đã có chuyện vui hay vẫn cứ đơn độc một phương? Âu Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.