MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 202

- Mới học có mấy ngày, bằng lái lại dễ lấy như thế hay sao? - Tiêu Đồng
nghi ngờ hỏi.

Âu Dương Lan Lan nói đầy vẻ tự tin:

- Cứ lấy một tấm bằng ở đâu đó rồi từ từ đổi thành tấm bằng ở Bắc Kinh
sau, có gì là không dễ. - Đưa tay chỉ Hoàng Phương Bình, cô nói tiếp - Ông
ấy có cách, đừng nói là bằng lái, ngay cả chứng minh nhân dân ông ấy cũng
có thể làm cho anh vài cái.

Hoàng Phương Bình nói với vẻ lấy lòng:

- Những gì mà cô ấy cần, tôi làm còn cẩn thận hơn so với cả lệnh của ông
chủ.

Những lời đối thoại giữa Tiêu Đồng với những người trong biệt thự Anh
Đào tối hôm ấy đều được Tiêu Đồng tường thuật một cách tỉ mỉ với Khánh
Xuân vào trưa hôm sau. Điểm gặp nhau của hai người là cổng sau của một
cửa hàng cách trường không xa. Địa điểm này do Khánh Xuân tự chọn. Để
tránh bị theo dõi, Tiêu Đồng cứ theo lời dặn của Khánh Xuân mà thực hiện.
Đầu tiên là anh làm như đi mua hàng, rời khỏi trường đi thẳng vào cửa
hàng, đi loanh quanh trong đó một lát rồi đi thẳng ra cửa sau. Cửa sau
thông ra một ngõ hẽm rất hẹp, xe của Khánh Xuân sẽ dừng lại ở đó, Tiêu
Đồng lên xe là xe sẽ phóng đi. Năm phút sau là ra khỏi con hẻm và nhập
vào dòng xe cuồn cuộn như thủy triều trên đường.

Khánh Xuân tỏ vẻ rất bằng lòng về chuyến thâm nhập đầu tiên của Tiêu
Đồng, nói mấy lời động viên khiến Tiêu Đồng vui vẻ ra mặt. Đồng thời cô
cũng tán thành việc anh đến đó ăn tối mỗi ngày để có dịp tiếp xúc với Âu
Dương Thiên nhiều hơn. Cũng trong lần gặp gỡ này, Khánh Xuân đề nghị
Tiêu Đồng cần phải quan sát kỹ hơn nữa tất cả động tĩnh, đặc biệt là họ nói
những gì, anh nhất thiết phải lưu ý và nhớ kỹ. Cuộc gặp kết thúc, Khánh
Xuân bảo người lái xe có tên là Đỗ Trường Phát quay xe về trường, tìm
một nơi vắng vẻ dừng lại cho Tiêu Đồng xuống xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.