MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 257

Sống ở Bắc Kinh đã khá lâu nhưng đây là lần đầu tiên, Khánh Xuân đến
Long Khánh Hiệp. Cô và mọi người đồng loạt mặc thường phục. Toàn đội
phân làm mấy tổ lên xe, vượt qua cửa Cư Dung và Bát Đạt Lĩnh để đến
Long Khánh Hiệp. Họ dừng xe trước khách sạn Long Khánh Hiệp rồi lên
cáp treo để lên bãi Lan Hà ở độ cao bảy mươi tám mét. Đứng trên đỉnh cao
của của bãi Lan Hà, Khánh Xuân đưa mắt ngắm nhìn chung quanh. Nhìn về
phía nam, núi non hùng vĩ hiện ra trong tầm mắt, trường thành Bát Đạt
Lĩnh quanh co uốn khúc ẩn hiện xa xa màu xám đục. Dưới chân núi là
những dòng nước xanh thẩm dịu dàng uốn lượn, những làn hơi nước mỏng
bay lên kết hợp với sương mù bốc lên từ đá núi chập chùng thành một khối.
Tầm mắt cô hướng về phía bắc, Long Khánh Hiệp núi cao trập trùng, một
dòng sông xanh biêng biếc ẩn ẩn hiện hiện. Cảnh đẹp chẳng khác nào trong
thơ và họa khiến tâm hồn Khánh Xuân lâng lâng bay bổng, đứng bên cạnh
cô, Đỗ Trường Phát bật lên câu cảm thán: Chẳng khác nào cảnh thần tiên.
Khánh Xuân chợt nhận ra rằng, bao nhiêu năm nay mình im lặng vận động
như một cỗ máy, cuộc sống cứ lặp đi lặp lại hết ngày này sang ngày khác,
năm này sang năm khác nhưng lúc này, trước sự hùng vĩ của tự nhiên, cô đã
giã từ kiếp sống như một cỗ máy ấy để quay về với kiếp sống của một con
người đúng nghĩa. Gió vi vút thổi qua và bỗng dưng, Khánh Xuân quên hết
tất cả, hét lên một tiếng thật to giữa đất trời khiến toàn bộ đồng đội của cô
phải giật mình kinh ngạc. Đến khi Xuân Cường bước đến bên cạnh nắm lấy
vai cô lắc nhẹ, Khánh Xuân mới choàng tỉnh khỏi phút giây thoát hồn tạm
bợ vừa rồi. Cô đi theo mọi người xuống thuyền, chậm chậm đi sâu vào
trong hẻm núi. Mỗi vé đi thuyền là sáu mươi đồng, có vẻ hơi đắt nhưng khi
ngồi trên thuyền, chứng kiến tận mắt cảnh nước non hòa quyện vào nhau,
cảnh trí tự nhiên kết hợp với cảnh quan do con người sáng tạo nên, ai ai
cũng thừa nhận là vé thuyền không còn đắt nữa.

Họ rời thuyền lên bờ ngay tại Thập Bát Bàn, men theo hẻm núi mà đi. Núi
ở đây không cao lắm, sau lưng núi lại là một bình nguyên nhỏ, có đường rải
nhựa chạy vòng vèo. Trinh sát của công an huyện Diên Khánh đã chờ sẵn ở
đây để dẫn mọi người đến thẳng nhà nghỉ Thập Bát Bàn. Họ quan sát chung
quanh nhà nghỉ, xác định đường ra lối vào. Xuân Cường bỗng quyết định

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.