MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 264

gắm trái tim đầy máu nóng cho một người con gái khác. Nhiều năm sau
mọi việc sẽ đổi thay, Tiêu Đồng lớn lên và nhớ lại những ngày mùa hè đầy
lãng mạn này và trong ký ức của cả hai người cùng có chung một trang
ngắn ngủi về đoạn đời đã qua.

Chắc cũng chỉ như thế mà thôi.

Khi bước chân của Khánh Xuân tiến đến chiếc cổng của chung cư, vật cô
trông thấy đầu tiên là một chiếc Toyota đậu ngay trên sân. Đèn pha lóe sáng
lên rồi lại tắt ngấm khiến mọi vật trở nên tối sầm trước mắt cô. Khi cánh
cửa xe mở ra thì một bóng hình quen thuộc đã xuất hiện bên cạnh.

Bước chân Khánh Xuân bỗng nhiên ngập ngừng. Cô không biết là mình
đang vui hay lo lắng bất an. Hướng về chiếc bóng mờ mờ, cô lên tiếng:

- Cậu chờ tôi sao?

Bóng người ngước đầu nhìn lên lầu rất nhanh rồi hỏi nhỏ:

- Lên nhà ngồi một lát có tiện không?

Do dự một lát, Khánh Xuân gật đầu:

- Lên đi!

Tiêu Đồng theo chân cô lên lầu. Cầu thang không có đèn, tối đen như mực,
người ta chỉ đi lên đi xuống bằng cảm giác. Khánh Xuân nghe thấy rất rõ
tiếng chân ngập ngừng của Tiêu Đồng mỗi lần anh bước lên bậc cầu thang
ở những khúc quanh và còn có cả tiếng chân anh vấp phải những tạp vật
người ta bỏ trên lối đi. Cô mở cửa và kéo bóng đèn ra khỏi cửa, lúc này
Tiêu Đồng mới có thể đi nốt những bậc thang còn lại.

- Cậu không sao chứ?

- Không sao - Vừa trả lời, Tiêu Đồng vừa bước chân vào phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.