MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 265

Bố Khánh Xuân đang ngồi trong phòng khách của cô xem tivi. Trông thấy
Tiêu Đồng, ông rất vui, đứng dậy kéo anh ngồi xuống ghế, chào hỏi rất thân
tình. Khánh Xuân rót nước mời Tiêu Đồng và cũng rót cho mình một cốc,
tựa lưng vào tủ vừa uống nước vừa xem ti vi.

Hai người đàn ông nói chuyện với nhau rất hợp, hết chuyện này sang
chuyện khác, nào là nghỉ hè chưa? Điểm thi học kỳ có cao không? Nào là
trong trường đại học bây giờ, người ta dạy, học và thi ra làm sao? Đạo thầy
trò còn được coi trọng như trước đây hay không? Đến lượt Tiêu Đồng, anh
hỏi ông nghỉ ngơi có tốt không, bây giờ còn thích ăn cháo trắng nữa
không?... Vừa trò chuyện với ông, thi thoảng ánh mắt Tiêu Đồng lại ném về
phía Khánh Xuân. Cô giả vờ như không hề hay biết, tập trung nhìn vào ti
vi.

Bố Khánh Xuân rất tinh ý khi nhận ra sắc mặt của hai người, đứng dậy nói:

- Hai đứa có việc phải không? Thế thì cứ nói chuyện với nhau vậy, bác về
bên ấy xem ti vi cũng được.

Ông cầm lấy ấm trà, mấy tờ báo và gọng kính. Tiêu Đồng khách sáo nói:

- Chúng cháu không có việc gì đâu, bác cứ ngồi đây mà xem ạ.

- Phòng của bác cũng có ti vi, có điều hơi nhỏ một tí.

Bố đi rồi, Khánh Xuân ngồi xuống đúng chỗ mà bố đã ngồi, tiếp tục xem ti
vi. Cô biết, nhất định Tiêu Đồng sẽ lên tiếng.

Quả đúng như cô nghĩ, Tiêu Đồng đắn đo hỏi:

- Hôm nay mọi người đã... đi rồi chứ?

- Đi đâu? - Biết là Tiêu Đồng muốn hỏi gì nhưng Khánh Xuân cố ý hỏi lại.

- Đến nhà nghỉ Thập Bát Bàn chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.