MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 294

- Tiêu Đồng! Yêu ai đó là quyền tự do của cậu. Nhưng cậu đã bằng lòng
tham gia vào công việc chung, cậu phải tuân thủ kỷ luật và quy định của
chúng tôi. - Giọng Khánh Xuân hết sức nghiêm nghị - Cả gia đình Âu
Dương Thiên đang bị nghi ngờ phạm tội, cậu tiếp xúc với họ hoàn toàn chỉ
vì công việc, nhất định không để chuyện tình cảm chen chân vào đây. Cứ
cho là sau này, cậu có thể sẽ không còn cộng tác với chúng tôi nữa nhưng
cũng không thể qua lại với cô ta. Chuyện cậu cộng tác với chúng tôi cũng
không được tiết lộ ra. Tiêu Đồng, với một người đẹp trai như cậu, cô gái
nào gặp mà chả yêu, nhưng không vì thế mà gặp cô gái nào cậu cũng ban
bố tình cảm của mình.

Gương mặt Tiêu Đồng cũng biểu lộ vẻ nghiêm trang hiếm có, nhìn thẳng
vào mắt Khánh Xuân, giây lâu mới nói:

- Người tôi yêu là chị, nếu so với chị, những người con gái khác không
đáng giá một xu!

Thực ra, Khánh Xuân chỉ lo lắng đến chuyện vì tình yêu, Âu Dương Lan
Lan sẽ tìm mọi cách quyến rũ Tiêu Đồng, như thế sẽ ảnh hưởng đến việc
phá án nên mới đề cập đến chuyện này để thuyết phục anh mà không thể
ngờ được rằng, anh lại đem những lời cảnh tỉnh của cô trực tiếp liên hệ đến
mình nên nhất thời không biết nói thế nào cho phải. Cô lẩn tránh cái nhìn
của Tiêu Đồng, có lẽ vì đôi mắt ấy vốn là của Tân Dân. Trong một thoáng,
cô cảm thấy cái nhìn của Tiêu Đồng sao mà giống cái nhìn của Tân Dân khi
hai người gần gũi nhau nhất.

- Xin lỗi Tiêu Đồng, chúng ta gặp nhau cũng chỉ vì công việc mà thôi. -
Khánh Xuân nói.

Tiêu Đồng không tỏ thái độ gì, cũng không hề có ý tranh luận, chỉ ngước
mắt nhìn về Tử Cấm Thành lẩn khuất xa xa và những lâu đài được những
tia nắng ban mai nhuộm vàng chung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.