MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 292

- Đây là do tôi in ra từ trong máy tính của Âu Dương Thiên, tôi đọc cũng
không hiểu trọn vẹn. Tôi nghĩ người của chị có thể đọc được tài liệu này.

- Cậu muốn gặp tôi chỉ vì việc này hay còn có điều gì khác nữa? - Khánh
Xuân hỏi.

- Chỉ là đưa cho chị mấy tờ giấy này, có lẽ mọi người sẽ rất cần nó, biết đâu
rằng sẽ tìm ra được manh mối gì đó. - Dừng một lúc, anh nói tiếp - Không
còn chuyện gì khác.

Khánh Xuân ngầm thất vọng nhưng vẻ mặt vẫn giữ thái độ bình thường,
nói mấy lời dộng viên Tiêu Đồng rồi hỏi:

- Cậu đến phòng làm việc của Âu Dương Thiên à? Sao lại có thể lấy được
những tài liệu này?

Tiêu Đồng cười một cách hồn nhiên:

- Trong biệt thự của ông ta có một máy vi tính. Nửa đêm tôi lẻn vào và
chộp được mấy tài liệu này, suýt chút nữa thì bị ông ta phát hiện.

- Nửa đêm? - Giọng Khánh Xuân không giấu được vẻ kinh ngạc - Cậu nửa
đêm đột nhập vào nhà ông ta để lấy trộm tài liệu? Làm gì mà cậu có kinh
nghiệm này? Cậu đột nhập vào đó như thế nào?

- Tôi không lẻn vào nhà mà đêm ấy tôi đường hoàng ở trong đó.

- Ở đâu? Ở trong phòng Âu Dương Lan Lan?

Sự nghi ngờ của Khánh Xuân khiến mặt Tiêu Đồng đỏ nhừ. Như ngậm một
vật gì trong miệng, anh lúng búng giải thích:

- Chị đừng nghĩ quàng nghĩ xiên như vậy, tôi không hề ở cùng với Âu
Dương Lan Lan trong một phòng. Nhà cô ta còn có mấy phòng trống, tôi
chờ cô ta ngủ say mới lẻn vào thư phòng. Nếu cô ta có phát hiện, tôi sẽ nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.