MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 306

thẩm vấn, còn hai người thì được đưa ra sân bóng rổ để chứng kiến việc
khám xét.

So với thành phố Côn Minh thì thời tiết ban đêm ở Phú Ninh nóng hơn rất
nhiều. Những chiến sĩ cánh sát vũ trang đều cởi áo, mình trần trùng trục leo
lên thùng xe, lột bạt che mưa và mở những sợi dây thừng to đùng đang
buộc chặt những thùng hàng rồi đẩy xuống đất. Những thùng giấy lăn lông
lốc trên mặt sân xi măng, rất nhiều thùng bị bung ra khiến lá thuốc vung vãi
khắp nơi. Khánh Xuân và các đồng chí công an Côn Minh cũng cật lực vào
cuộc cùng với các đồng chí công an Phú Ninh nhưng chỉ được một lát, mồ
hôi đã túa ra khắp người cô. Một đồng chí công an địa phương cười nói:
Mời đồng chí nữ đứng sang một bên nhìn những đồng chí nam chúng tôi
làm, nếu có nhã hứng thì đề nghị đồng chí hát một bài vậy! Khánh Xuân
nói, Nếu vậy thì tôi làm còn hơn, làm dễ hơn hát nhiều. Trường Phát nói,
hay là cô lên tầng hai thẩm vấn cùng Xuân Cường, ở đây không cần phải
đến tay cô công việc cũng xong.

Khánh Xuân vừa thở vừa nói:

- Thế cũng được, nam nữ cũng phải có công việc khác nhau. - Cô nói nhỏ
với Trường Phát - Anh xem kìa, mấy tay cảnh sát vũ trang này làm mạnh
tay quá. Anh yêu cầu họ đừng vung vãi lá thuốc như vậy, nếu không tìm
được gì, người ta yêu cầu bồi thường thì phiền phức to đấy.

- Vừa rồi đội trưởng cũng đã nói với họ như vậy. - Trường Phát gật đầu nói
- Nhưng đông người thế này không thể quản lý nổi. Mấy tay này đâu có
biết là chúng ta quan tâm đến chuyện “để giành đất mà thối lui”. Hay là cô
nói với họ vài tiếng vậy.

Hai người trao đổi xong, Khánh Xuân vừa định lên tiếng thì đột nhiên nghe
thấy ai đó hét vang lên:

- Tìm thấy rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.