MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 354

những bộ quần áo này như trước đây anh đã từng cự tuyệt. Quả nhiên như
cô nghĩ, từ trong phòng tắm bước ra, Tiêu Đồng vơ ngay lấy một bộ và mặc
vào, có điều gương mặt chẳng biểu lộ bất kỳ một sự ngạc nhiên hay thích
thú nào. Sau đó, Tiêu Đồng cùng cô ăn cơm trưa, một bữa cơm được cô
chuyên tâm chuẩn bị rất chu đáo, trong bữa ăn có cả rượu vang Pháp. Tiêu
Đồng cắm cúi ăn uống, rất ít nói, tâm trí như để tận đâu đâu. Ăn đã gần no,
uống đã gần say, đột nhiên Tiêu Đồng ngẩng mặt lên hỏi:

- Bác trai đâu?

- Không có ở nhà!

- Cuối cùng thì ông ấy buôn bán những gì? Sao lại giàu nhanh như vậy?

- Kinh doanh vui chơi giải trí, kinh doanh bất động sản... Nói chung là việc
gì làm ra tiền, ông đều làm tất!

- Gần đây làm ăn có khá không?

Âu Dương Lan Lan nói, Nghe đâu là không thuận lợi lắm, còn mất một mẻ
khá lớn.

- Mất tiền nhiều như vậy thì làm thế nào, ông có lo lắng lắm không?

Âu Dương Lan Lan nói:

- Sao lại không lo lắng bực bội được chứ. Mấy ngày nay ông cứ ngồi lỳ
trong phòng bàn luận chuyện gì đó với rất nhiều người, trước đây mấy ngày
lại bảo em đi ra nước ngoài một chuyến để cho tinh thần thoải mái. Trước
đây ông cũng đã bận rộn suốt ngày, chưa thấy ông nghỉ ngơi bao giờ cả, có
điều hình như lúc này chuyện làm ăn gặp trắc trở gì đó lớn lắm thì phải nên
trông ông không được vui.

- Đi ra nước ngoài? Em định bao giờ thì đi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.