MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 447

nhiên là không có hiệu quả nữa rồi. Công an Quế Lâm cũng đã trả tự do
cho mấy tay lái xe. Quan Kính Sơn vẫn còn đang bị tạm giam nhưng bao
giờ ra tòa thì không thể biết được. Hồ sơ cũng đã trình lên Viện Kiểm sát
nhưng vì chứng cứ không đầy đủ nên họ đã trả về. Nếu một thời gian nữa
không thu thập thêm chứng cứ có sức thuyết phục thì buộc lòng họ cũng
phải trả tự do cho Quan Kính Sơn mà thôi. Về cơ bản, công an Quảng Châu
cũng đã khẳng định là Công ty Hồng Phát có liên quan đến buôn bán ma
túy, những kẻ cầm đầu công ty đều đã bị bắt và đang chuẩn bị khởi tố. Có
điều bọn này cho đến nay vẫn không chịu thừa nhận gì cả. Bởi chúng biết,
chỉ cần thừa nhận là cái chết đã treo trước mắt. Do vậy trước tòa, bọn
chúng sẽ không ngớt kêu oan. Theo tôi, chúng sẽ kêu oan cho đến khi ra
đến pháp trường. Do vậy mà hy vọng có thể tìm ra chút manh mối nào về
Quan Kính Sơn và Âu Dương Thiên gần như là không có. Chúng ta không
thể cứ dậm chân tại chỗ chờ vận may mãi được, phải tìm ra một hướng đi
mới. Mỗi người phải tự mình đầu tư suy nghĩ xem sao.

Mã Chiếm Phúc nói thì dễ, nhưng tìm ra hướng đi mới trên cơ sở nào đây?
Khánh Xuân liếc nhìn Xuân Cường. Anh cũng đang cúi đầu im lặng. Cô
biết, trong đầu Xuân Cường lúc này đang trống không vì ngay cả chính cô,
cô cũng tự nhận là mình đã hoàn toàn bất lực.

Không khí im lặng tràn ngập căn phòng. Trưởng phòng Mã nhìn Xuân
Cường và đột nhiên lên tiếng hết sức bất ngờ:

- Hay là chúng ta dùng lại Tiêu Đồng?

Xuân Cường ngước đầu lên, ngập ngừng:

- Không phải là chúng ta đã dùng Tiêu Đồng hay sao? Nhưng kể từ khi lập
công ở Phú Ninh, cậu ta hoàn toàn im hơi lặng tiếng.

Câu nói của trưởng phòng Mã khiến Khánh Xuân giật mình. Cô có cảm
giác là anh quá bức bối nên mới nghĩ đến cách thức điên khùng như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.