MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 449

Lan Lan. Lúc này chúng ta đề xuất chuyện này, tôi nghĩ là cậu ta không
chấp nhận nổi.

- Oan có đầu, nợ có chủ. - Xuân Cường nói - Âu Dương Thiên và Âu
Dương Lan Lan đã đẩy cậu ta vào con đường cùng. Đến lúc này cậu ta phải
ra tay báo thù mới là hợp lẽ. Tại sao em lại cho là cậu ta không chấp nhận
nổi?

Thực ra Khánh Xuân không nhẫn tâm để Tiêu Đồng giao thiệp lại với gia
đình Âu Dương. Có điều cô không thể nói ra điều này với mọi người.
Trong một tâm trạng hết sức nặng nề, cô im lặng nghe Mã Chiếm Phúc nói:
Tôi tin tưởng rằng cô Khánh Xuân sẽ thuyết phục được Tiêu Đồng... Thoạt
nghe thì đó là một lời động viên nhưng kỳ thực là cô biết, tất cả đã được
quyết định!

Trông thấy gương mặt Khánh Xuân có vẻ nặng nề, Xuân Cường có vẻ đầy
trách nhiệm, nói:

- Nếu em thấy tự mình không đảm nhận nổi việc này, chúng ta có thể hợp
tác với nhau để nói chuyện với Tiêu Đồng, nói đến việc đôi bên cùng có
lợi. Nếu cậu ta muốn lập công, chúng ta có thể chính thức ra mặt gặp lãnh
đạo trường để giúp cậu ta được quay lại học tập, em thấy thế nào?

Khánh Xuân suy nghĩ một lát rồi nói:

- Thôi vậy, cứ để cho em nói chuyện với cậu ta xem thế nào đã. Anh ăn nói
quá sắc bén, quá lợi hai. Đến lúc nào đó anh lại buột miệng nói ra rằng, đại
khái là uống rượu nhẹ cũng chẳng khác nào xài heroin pha tạp thì ngay cả
cơm đã chín cũng có thể bị anh làm cho sống lại mà thôi.

Mã Chiếm Phúc ngạc nhiên hỏi:

- Cái gì là heroin pha tạp chẳng khác rượu nhẹ, Xuân Cường đã làm nên
chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.