MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 477

Âu Dương Lan Lan quay người vẫy người phục vụ và nói: Thanh toán.
Người phục vụ mang phiếu tính tiền đến, Tiêu Đồng cầm lấy nói: Để tôi
thanh toán. - Âu Dương Lan Lan không tranh với anh nữa, đôi mắt nhìn
Tiêu Đồng đầy vẻ thương yêu:

- Lúc này anh đã có tiền rồi sao?

- Đã làm ăn thì phải biết tiêu tiền chứ.

Tiêu Đồng thủng thẳng nói với vẻ rất tự tin rồi sóng đôi với Âu Dương Lan
Lan rời khỏi quán bar. Hai người chia tay ở tiền sảnh khách sạn, Tiêu Đồng
nói:

- Tôi vẫn dùng số máy nhắn tin cũ, tôi chờ tin tức của cô. Xin lỗi vì đã làm
gián đoạn cuộc gặp mặt của cô với vị phó giáo sư ấy.

Âu Dương Lan Lan nắm chặt tay Tiêu Đồng nói:

- Cuộc gặp gỡ ở nhà chẳng qua là một màn kịch. Cuộc gặp gỡ ở đây mới
đúng nghĩa là gặp gỡ của tình yêu.

Cô lên xe và chiếc BMW nhẹ nhàng rời khỏi khách sạn. Tiêu Đồng quay
trở lại quán bar, Xuân Cường và Trường Phát đã không thấy tăm dạng đâu
nữa. Anh đi lên lầu, thì ra hai người đã vào phòng và chờ anh. Anh báo cáo
sơ bộ tình hình cho cả hai rồi rời khỏi phòng, rời khỏi khách sạn, bước ra
phố. Tất cả các cửa hàng hai bên phố đều đã đóng cửa. Lá vàng vẫn còn
trên cành nhưng cái rét của mùa đông đã tới. Một chiếc xe Jeep đã chờ sẵn
bên kia đường, anh bước đến, mở cửa và ngồi lên chiếc ghế trước.

Trong xe chỉ có mỗi Khánh Xuân.

Khánh Xuân khởi động máy, bật đèn rồi hỏi:

- Gặp chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.