MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 475

Tiêu Đồng dựa vào những gì đã thống nhất với Xuân Cường nói lại như
một cái máy. Anh nói, ông chủ của mình họ Vu, tên là Xuân Cường. Trong
lúc cơn nghiện của anh đang lên đến độ kịch liệt nhất thì ông chủ Vu đã
cứu anh và đến bây giờ, anh vẫn phải sống bám vào ông ta. Anh nợ ông ta
quá nhiều, do vậy muốn tìm cách báo đáp.

- Nói như vậy thì lúc này anh vẫn đang hút đấy chứ? - Âu Dương Lan Lan
hỏi.

Tiêu Đồng do dự giây lát rồi gật đầu nhè nhẹ. Âu Dương Lan Lan lại hỏi:

- Anh hút hay đã chuyển sang chích rồi?

- Đang hút.

Âu Dương Lan Lan hạ giọng, có vẻ khẩn cầu:

- Tiêu Đồng, anh có thể hút, có điều nên hạn chế, đừng bao giờ tiêm chích,
tai hại vô cùng. Anh cũng đừng tàng trữ heroin, anh biết không, chỉ cần
năm mươi gam là đã ra pháp trường rồi đấy.

- Cô nói ra thì đã muộn, tôi đã buôn bán và tàng trữ lâu nay rồi!

- Thế thì bắt đầu từ hôm nay, anh phải rửa tay gác kiếm thôi, đừng làm nữa.
Chính anh muốn dùng thì bao nhiêu em cũng có thể cung cấp cho anh. Anh
không cần phải kiếm tiền qua việc mua bán heroin nữa. Anh cần bao nhiêu,
em cũng có thể cung cấp cho anh. Anh đi ra nước ngoài với em, chúng ta sẽ
tìm một nơi nào đó thật yên tĩnh. Em sẽ ở bên anh, chúng ta sẽ sống một
cuộc sống bình thường, được không? Nếu anh muốn sang Đức để sống với
bố mẹ, em cũng sẽ đi theo anh, anh đừng làm chuyện này nữa.

Tiêu Đồng lắc đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.