MÃI KHÔNG NHẮM MẮT - Trang 473

- Tiêu Đồng, hãy tha thứ cho em. Tất cả là vì em quá yêu anh. - Không
nghe thấy Tiêu Đồng nói gì, cô nói tiếp - Lúc ấy em rất tuyệt vọng. Em
không muốn anh rời xa em.

Tiêu Đồng còn nhớ rất rõ rằng, anh từng nói với Âu Dương Lan Lan là, trên
đời này không có loài nào có thể so sánh với đàn bà về sự ác độc, nhưng
chẳng qua đó là anh nói lúc vui miệng. Anh đâu có ngờ rằng, để đạt được
mục đích của mình, Âu Dương Lan Lan lại dùng đến cả thủ đoạn tàn độc
như thế. Hình như Âu Dương Lan Lan nhận ra những suy nghĩ trong lòng
anh, nói tiếp:

- Anh đừng hận em, hận cũng chẳng có ý nghĩa gì. Số mệnh của anh đã
buộc chặt vào em, không thể rời xa. Em vẫn tin rằng, anh sẽ gọi điện cho
em. Cho dù chúng ta oan oan tương báo nhưng cũng không thể tránh khỏi
số phận được đâu.

Tiêu Đồng liếc nhìn Xuân Cường đang ngồi cách mình không xa. Lúc này
anh đã đến ngồi tại quầy bar. Từ chỗ này anh có thể quan sát Tiêu Đồng và
Âu Dương Lan Lan một cách dễ dàng hơn mà không sợ bị phát hiện. Tiêu
Đồng hiểu đó là một ám hiệu không nên kéo dài thời gian về những chuyện
không đâu. Anh nói với Âu Dương Lan Lan:

- Có duyên phận hay không, không thể cứ nói trên miệng mà thành. Cô
giúp tôi một chuyện. Tôi có một việc phải nhờ đến sự giúp đỡ của cô.

- Sự giúp đỡ của em? - Một nét cười thoảng qua trên môi Âu Dương Lan
Lan - Chuyện gì, có phải là anh cần heroin?

Tiêu Đồng nheo mắt, nói:

- Đúng thế!

Gương mặt Âu Dương Lan Lan vừa biểu hiện sự vui mừng, vừa biểu hiện
sự do dự, cúi đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.